GIÓ MÙA HÈ - Trang 305

Joseph thích tất tần tật các loại hoa. “Cũng bình thường. Thế ngoài

hoa ra thì cô còn thích gì trong một khu vườn như thế?”

“Ánh mặt trời”, cô thiết tha nói. “Và cảm nhận từng cơn gió thổi qua

nữa. Còn gì tuyệt hơn một làn gió nhẹ mùa hè được chứ?”

Cô tuyệt hơn bất cứ điều gì Joseph từng được biết, ngọt ngào, trong

sáng và ngát mùi hương hoa hồng. Hắn nghiên cứu những đường nét như
ánh màu hổ phách của cô, rồi tưởng tượng ra cảnh cô ngồi trên chiếc ghế
dài trong khu vườn, ánh mặt trời làm sáng bừng mái tóc xoăn của cô và cả
một rừng hoa hồng vây quanh cô.

“Cô nghĩ thế nào nếu tôi nói, sắp tới, cô sẽ có một khoảng sân trong

nhà?”

Câu hỏi khiến Rachel hồ nghi cúi xuống nhìn hắn. “Gì cơ?”

“Người ta đang rục rịch chuẩn bị chở đá tảng đến để xây sân cho cô

đấy. Người chủ mỏ khai thác đá đã đồng ý góp vữa. Còn Bubba White thì
đã bắt tay vào hàn các thanh sắt để làm mái và cổng khóa từ lâu rồi.”

Mắt cô mở lớn nhìn hắn ngờ vực. “Anh đang nói nghiêm túc đấy hả?”

“Chắc chắn. Ước gì tôi có thể nhận công lao về mình, nhưng sự thực

là bà Sue Ellen White mới là người nghĩ ra ý tưởng. Bà ấy nói với mọi
người ở thị trấn khi đi nhà thờ và rất nhiều người đã đồng ý giúp. ‘Ánh mặt
trời cho cô Rachel’, họ gọi như vậy đấy.”

Nước mắt dâng đầy hai mắt Rachel. Rồi cô giơ hai tay lên che mặt.

“Đừng khóc, cô gái nhỏ.”

“Tôi không kìm được”, cô nói với giọng nghèn nghẹn. “Một khoảng

sân trong nhà? Ôi, Chúa ơi, tôi thật không tin vào tai mình nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.