GIÓ MÙA HÈ - Trang 309

“Làm thế nào để biết được cái gì là thật hả Ace?”.

Ace đang trát vữa vào một khối đá quay sang liếc xéo hắn một cái.

“Cái gì mới là thật ấy hả? Nếu như em đang nói về vàng, cứ cắn thử thì
biết.”

Joseph thầm chửi rủa. “Anh biết thừa em đang nói về cái gì. Mẹ kiếp,

sao lúc nào anh cũng khó tính thế hả?”

Ace phì cười. “Vì lần cuối cùng anh nhắc đến chuyện đó, chẳng phải

suýt chút nữa em đã đấm văng đầu anh còn gì. Em trai à, nếu muốn hỏi xin
ý kiến người khác thì em phải nói thẳng nó ra, vậy đấy.”

Joseph bực bội cầm một tảng đá đã trát vữa đập đét một cái vào đúng

vị trí của nó trên tường. “Nói thì có gì khó chứ? Vấn đề là ở cảm xúc đây
này.”

“Ờ và nếu em không thể gọi tên thứ cảm xúc đó, anh nghĩ là em có

vấn đề.”

Joseph đặt thêm vào một tảng đá, lần này ít dùng sức hơn. “Khỉ thật,

thôi được rồi. Em nghĩ hình như mình đã phải lòng cô ấy.”

“Nếu như chỉ là nghĩ thì không phải đâu. Khi yêu ai người ta sẽ gần

như chẳng nghĩ được gì. Thay vào đó, em sẽ muốn cô ấy đến phát điên lên
được và chỉ cần nghĩ đến việc để mất cô ấy thôi là em sẽ lại thấy ruột gan
nhộn nhạo.”

Mỗi khi Joseph nghĩ hắn sẽ phải về nhà và rời xa cô, không phải chỉ

có ruột gan hắn có vấn đề. Tim hắn cũng đau nữa. “Vậy thì, em đoán mình
đã yêu cô ấy mất rồi.” Hắn lại bắt đầu hành hạ một tảng đá khác. “Nhưng
nếu như em nhầm thì sao? Sẽ thế nào nếu như sau này tình cảm của em
dành cho cô ấy không còn được như trước? Anh cũng biết, trước giờ em
chưa từng kiên trì với bất cứ người phụ nữ nào mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.