GIÓ MÙA HÈ - Trang 32

của cô từ trước đến nay, tất nhiên là không kể đến cuốn Jane Eyre và
Những phụ nữ nhỏ bé.

Ngón trỏ nghịch ngợm khẽ ấn một bên má lõm xuống, Rachel tìm

kiếm trang sách mình đang đọc dở, vài giây sau, cô lại một lần nữa chìm
đắm vào khung cảnh ẩm ướt hai bên bờ sông Mississippi. Bóng tối bao phủ
xung quanh cô, chỉ có ánh sáng từ ngọn đèn măng sông của Jim vẫn chiếu
rọi trong bóng đêm.

Vài phút sau, mùi bánh nướng hoa quả dậy lên từ lò nướng kéo cô trở

về hiện thực, cô giật mình: “Chết rồi!”. Cô bật dậy, chạy thẳng đến chỗ lò
bánh, vừa chạy vừa cầu nguyện mình sẽ không làm cháy món tráng miệng
ngon lành kia. Cô dùng vải lót tay cho khỏi bỏng rồi gấp gáp kéo khay
bánh ra khỏi lò, thở phào nhẹ nhõm vì may mắn là mẻ bánh chưa cháy xém
tới mức khó coi.

“Ơn Chúa”, cô cảm thán, “Bao giờ mình mới sửa được cái tật vừa

nướng bánh vừa đọc truyện đây?”.

Cô phủi phủi bụi bám trên tay sau khi điều chỉnh lại van bếp, đưa mắt

nhìn đồng hồ trong lúc quay trở lại bàn. Sáu giờ năm phút. Darby không
hay về trễ như thế này. Cô tự hỏi liệu có phải con ngựa thiến già của ông lại
dở chứng đi như què rồi không? Chắc không phải, cô hy vọng thế. Darby
chăm chút con ngựa như thể nó mới vài tháng tuổi vậy.

Rachel ngồi lại trên ghế, tiếp tục đọc trang sách đang để dở và thầm

ước ngay lúc này đây cô cũng được sống trên đảo cùng với Huck và Jim. Ý
nghĩ vừa lóe lên cô đã tự chế giễu mình. Chỉ riêng việc vứt bỏ nỗi sợ hãi đã
ăn sâu vào tiềm thức để bước ra ngoài kia thôi mà cô còn không thể, sao cô
dám mơ đến những cuộc phiêu lưu tuyệt vời trên dòng Mississippi sâu
thẳm đầy khuấy động kia?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.