GIÓ MÙA HÈ - Trang 34

ghép từ nhiều tấm ván gỗ sồi mà chỉ có thể dùng phiến gỗ nặng chuyên phá
cổng thành mới mong phá bỏ được. Phía bên trái cửa gần ô cửa sổ kín bưng
cố định một hộp gỗ lim lớn, Joseph cũng làm một cái như thế ở nhà mình,
đồ đạc có thể đặt vào một cách an toàn từ phía ngoài và người bên trong
bếp cũng dễ dàng lấy ra. Hắn đoán thường ngày Darby luôn nhét đầy củi
vào hộp để cô gái nhà Hollister không bao giờ phải ra ngoài kiếm củi sưởi
ấm. Joseph đứng ở mái hiên giậm mạnh chân để giũ sạch đôi bốt trong khi
David vẫn theo sát từng bước phía sau. Hy vọng hai anh em sẽ được mời
vào nhà sưởi ấm mà không phải đứng chờ dưới cái lạnh ngoài này. Khi cả
hai đã đứng sánh vai trước cửa nhà, Joseph liếc nhìn em trai một cái rồi giơ
tay lên gõ cửa.

Rachel nghe tiếng bước chân vang lên ngoài hiên nhà, cô gấp sách lại,

đoán rằng Darby đã về tới. Nhưng khi người đó bắt đầu đập cửa, cô như thể
hồn lìa khỏi xác. Không phải Darby. Ông lần nào cũng chỉ đập đập vài cái
vào thùng gỗ lim để cô biết ông đã về nhà.

“Cô Hollister?” Một người đàn ông gọi to.

Rachel bật dậy, bất giác lùi lại một bước. Đã lâu lắm không có ai đến

gọi cô như thế, cô nhớ vị khách cuối cùng từng tới nhà mình là bác sĩ
Halloway, nhưng đó cũng là bốn năm trước đây rồi.

“Ai… ai đấy?” Cô gọi, giọng lí nhí vì lo lắng.

“Joseph Paxton, hàng xóm của cô”, giọng nói trầm thấp lại vang lên.

“Trang trại của tôi ở ngay ở rìa phía nam.”

Rachel mơ hồ nhớ lại Darby từng nói về việc ai đó đã mua lại dải đất

phía nam trang trại, nhưng cô lại chẳng có ấn tượng gì với cái tên Paxton
này cả. Cô xoay người chạy đến chỗ giá súng nằm giữa bàn đọc sách và tủ
quần áo, không do dự với lấy khẩu Colt. Đó là một khẩu súng săn sử dụng
loại đạn 10-gauge có nòng súng thu ngắn, thứ mà Darby đã khẳng định là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.