GIÓ MÙA HÈ - Trang 356

Rachel gật đầu. Rồi cô nở một nụ cười rạng rỡ. “Dĩ nhiên rồi.” Vừa

nói cô vừa đưa tay lên sờ búi tóc tết được quấn gọn gàng trên đỉnh đầu.
“Chà, dĩ nhiên rồi, Darby. Con thật ích kỷ quá. Chỉ là con chưa từng nghĩ
đến chuyện này. Quả thực chưa từng nghĩ. Vậy ông tìm được công việc
khác rồi sao?”

Joseph chỉ muốn dang tay ôm lấy cô vào lòng, để xoa dịu nỗi đau của

cô khi nghe những gì Darby sắp nói. Nhưng lý trí của hắn mách bảo, dù sao
hắn cũng chẳng thể bảo vệ cô khỏi tất cả mọi thứ trên đời này được.

“Không phải công việc mới, mặc dù nó cũng có nghĩa ta sẽ chuyển

đến ở một nơi nào đó khác để làm việc.” Darby nuốt khan một tiếng. “Có
một người phụ nữ ta thầm yêu mến nhiều năm nay và ta vừa mới ngỏ lời
hỏi cưới bà ấy. Ta biết bây giờ đã quá muộn để kết hôn, nhưng bằng giá nào
ta cũng sẽ thực hiện điều đó.”

Miệng Rachel bây giờ đã há hốc thành hình chữ O vì kinh ngạc. Sau

đó, vẻ luyến tiếc, rầu rĩ trong mắt cô hoàn toàn biến mất. Cô vừa vỗ tay vừa
cười thật hạnh phúc, rồi vòng hai tay qua cổ Darby. “Kết hôn ư? Lạy Chúa,
Darby, điều này thật tuyệt. Sẽ không bao giờ là quá muộn! Con rất mừng,
thực sự rất mừng cho ông! Joseph, anh nghe thấy không? Darby đang yêu.”

“Anh nghe rồi”, Joseph trả lời một cách cứng nhắc. Hắn giơ một bàn

tay về phía lão quản đốc và nói, “Chúc mừng ông, Darby. Tôi mừng thay
cho ông, thật đấy”.

Joseph nới lỏng vòng tay đang quàng lên cổ Darby và gần như nhảy

múa trước mặt lão. “Bà ấy là ai? Nói cho con biết tất cả về bà ấy đi. Có đẹp
không? Đó hẳn là một người phụ nữ tốt đúng không? Hai người gặp nhau
khi nào?”

Darby liếm môi. Rồi lão liếc nhìn Joseph. “Ta biết bà ấy từ lâu lắm

rồi, con gái à, chúng ta quen nhau từ trước cả khi con ra đời nữa. Còn về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.