GIÓ MÙA HÈ - Trang 363

che mạng cũng không được. Nếu như Rachel nhìn thấy… tôi không đoán
được cô ấy sẽ phản ứng thế nào nữa. Sáng nay thấy cô ấy thất thần như thế
đã khiến tôi sợ chết khiếp rồi. Tôi thực sự không muốn điều tương tự xảy ra
lần nữa.”

Sáng ngày hôm sau, khi Joseph ra ngoài vắt sữa bò và cho mấy con

vật trong trang trại ăn, hắn thấy Darby đang ở trong kho để đóng yên cho
con ngựa thiến Poncho của lão.

“Ông định đi đâu mà sớm thế này?”, Joseph hỏi.

“Tôi định dạo quanh rìa trang trại một lúc”, lão quản đốc trả lời. “Hy

vọng có thể kiểm tra đàn bò nếu như tôi không chết mệt trước khi đến được
chỗ chúng.”

Joseph chưa ra ngoài trông nom đàn gia súc kể từ lễ cưới của hắn.

Mấy con vật đã được thả ra bãi kiếm thức ăn và cũng có đủ nước để uống
rồi, bởi vậy, hắn để mặc chúng nó tự lo lấy thân trong suốt kỳ trăng mật kéo
dài hơn tuần. “Hay là chúng ta thương lượng chút đi? Để cưỡi ngựa đi được
hết rìa trang trại cũng là cả một chặng đường dài đấy.”

“Đúng là dài thật, nhưng tôi không phải tàn phế, con trai ạ.”

“Tôi không hề có ý đó”, Joseph trả lời. “Nhưng mấy con bò cứ để tôi

lo. Nếu ông có thể ở lại thay tôi trông chừng ngôi nhà cho Rachel, tôi sẽ rất
vui khi được đi ra ngoài một lát, tôi nói thật đấy.”

“Vậy được thôi.”

Darby lại bắt đầu nới lỏng đai yên ngựa. Joseph gạt tay lão sang một

bên và đưa cho lão chiếc xô để vắt sữa.

“Tôi hoàn toàn có thể tự nhấc được yên ngựa của mình”, Darby không

hài lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.