để che giấu hoạt động của mình. Lúc này trời cũng đã sẩm tối, Joseph nhận
thấy bất kể là cái gì, thậm chí là một hộp dụng cụ mỏ cũng sẽ biến mất
trong hang động. Bởi vậy, nếu thực sự có kẻ nào đó cố tình núp bên trong
động thì khi ai đó tình cờ đi ngang qua cũng sẽ chẳng nhìn thấy gì, ngoài
một cái lỗ tối om giữa những mỏm đá.
Joseph bước sâu hơn vào trong hang. Sau khi mắt hắn đã quen dần với
bóng tối, hắn thấy một chiếc đèn dầu xách tay, một cây đèn mỏ và xung
quanh là vô số đồ dùng cá nhân nằm rải rác. Joseph nhặt cây đèn mỏ lên,
bật một que diêm để thắp sáng nó, rồi thay chiếc mũ cao bồi đang đội trên
đầu bằng chiếc mặt nạ phòng hộ.
“Xem chúng ta có gì ở đây này?”, hắn trầm ngâm. Giọng nói của hắn
đập vào các vách đá rồi dội lại văng vẳng. Thế có nghĩa hang động này còn
sâu lắm. “Xem nào. Giờ thì rõ ràng rồi.”
Joseph bước đi càng ngày càng phấn khích. Vàng. Ai có thể tưởng
tượng được chứ? Nhưng cũng không phải không có khả năng. No Name
trước kia vốn dĩ cũng là một thị trấn khai thác vàng, là nơi có rất nhiều
người đổ về để tìm kiếm vận may, tuy nhiên không lâu sau phần lớn đều
phá sản và trước khi rời đi mới đặt cho nơi này cái tên như vậy. Rồi sau đó
mọc ra nào là Black Jack, Colorado, chính là hai mỏ vàng dưới chân dãy
Rockies, cuối cùng chúng rơi vào tay một gã tên Luke Taggart. Joseph nghe
nói vàng của gã này trong mỗi một ngân hàng còn nhiều hơn cả số vàng mà
vua Midas
có thể tạo ra.
Tuy nhiên, tất cả chẳng qua cũng chỉ là thêu dệt mà thôi. Nhiều năm
trước người dân ở No Name đã sớm quen với một thực tế khắc nghiệt hơn
nhiều, cố bám trụ vào một mảnh đất mà sống và rất ít trong số họ phất lên
được. Chính đoạn đường sắt Ace xây dựng đã làm thay đổi rõ rệt cuộc sống
của cư dân nơi đây, nó giúp các chủ trang trại mang gia súc của mình đi bán
đấu giá ở thành phố Denver nhộn nhịp dễ dàng hơn và thu được lợi nhiều
hơn so với trước kia. Nhưng cho dù vậy, lối sống và cách nghĩ của dân No