GIÓ MÙA HÈ - Trang 368

Hoang mang, Joseph kiểm tra lại toàn bộ người con chó lần nữa, lần

này còn cẩn thận vạch từng đám lông để tìm. Có lẽ chỗ bị thương máu chưa
kịp thấm qua bộ lông dày của nó chăng, hắn thầm nghĩ. Cũng không có.
Joseph chuyển qua xem xét đầu con chó và chỉ một lúc sau, hắn tìm thấy
thứ đang làm mình lo sợ: Một vết thương khá sâu dọc thái dương Buddy.

“Khốn nạn”, Joseph lẩm bẩm chửi thề. “Không biết hắn đã đánh mày

bằng cái gì, anh bạn ạ, nhưng có vẻ như suýt chút nữa là hắn đã giết chết
mày rồi.”

Buddy khẽ rên rỉ, cả người run run yếu ớt. Joseph điên tiết. Con chó

đã làm gì hại ai chứ. Kẻ chết tiệt nào dám làm thế này với nó?

Và vì lý do gì?

Cho đến khi hai mắt Buddy mở ra được và Joseph cảm thấy tình trạng

của nó vẫn ổn, hắn mới quay đầu quan sát xung quanh. Không hẳn là một
cái động. Gần đó là một hộp gỗ dài vẫn còn ướt nước. Một hộp dụng cụ mỏ
xách tay sao?

Buddy vật lộn cố gắng đứng dậy. Joseph vuốt ve bộ lông con chó.

“Xin lỗi vì chuyện vừa nãy nhé, anh bạn. Tao không biết có kẻ vẫn núp
phía trên. Lần sau khi mà tao gọi lại, có lẽ mày đã lãnh đủ bài học và biết
ngoan ngoãn nghe lời, hả?”, Joseph cẩn thận gãi gãi phía sau tai con chó để
tránh chạm vào vết thương. “Tuy nhiên mày cũng làm rất tốt. Quá tốt ấy
chứ. Ngày hôm nay cái mũi thính này của mày còn ngửi ra nhiều thứ còn
hơn mấy con bò.”

Joseph đứng dậy và bước đến gần cửa hang. Hắn không tài nào nhìn

sâu vào bên trong, nhưng những gì hắn thấy ở phía ngoài cũng đủ để khẳng
định nghi vấn vừa nãy. Mấy cái đĩa kim loại và xe đẩy. Rõ ràng là dụng cụ
của dân mỏ, mà nếu hắn đoán không sai thì chính là mỏ vàng. Có điều dù là
kẻ nào đi chăng nữa thì chắc hẳn hắn cũng đã phải bỏ ra không ít công sức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.