GIÓ MÙA HÈ - Trang 394

“Tôi đã phát hiện ra khu mỏ”, Joseph xen vào. “Tiện thể, ông đã

không giết con chó của tôi, như thế là may cho ông rồi đấy.”

Joseph vừa dứt lời thì nghe thấy một tiếng sủa từ xa vọng lại, hắn quay

người và thấy một quả bóng lông màu vàng đỏ đang vọt qua hàng cây.
Buddy, đang chạy thục mạng, vừa chạy vừa không ngừng sủa ầm ĩ. Khi con
chó chạy đến nơi và dừng lại, Joseph quát, “Đến khi nào mày mới học được
thế nào nghĩa là ở yên trong nhà hả?”.

Buddy lao vào chân Joseph vừa táp loạn xạ vừa gầm gừ. Sau đó con

chó xoay một vòng, chạy trước một đoạn, rồi lại dừng lại ngoái đầu ra sau
nhìn hắn.

“Mày bị cái gì vậy?”, Joseph hỏi.

Con chó chăn cừu chạy lại, vòng một vòng quanh Joseph, cắn vào bắp

chân hắn rồi sủa lên dữ dội. Buckmaster phá lên cười. “Khỉ thật, Joseph.
Con vật này của anh chắc phải dạy lại cách phân biệt giữa người và bò. Nó
đang cố lùa anh đi đấy.”

Khi Buddy lại chạy lên trước một lần nữa, Joseph nhìn theo con chó

trầm ngâm một lúc. “Nó bị người ta đánh mạnh vào đầu ngày hôm qua. Có
lẽ bộ óc của nó giờ vẫn chưa hết hoảng loạn.” Tuy nhiên khi Joseph nói,
mắt hắn nhìn thẳng vào đôi mắt tinh anh màu hổ phách của con vật và nghi
ngờ phán đoán của chính mình. “Chuyện gì vậy, anh bạn?”

Con chó lại xoay một vòng, sau đó phóng thẳng về phía rặng cây, về

phía… nhà. Joseph biết điều này thật kỳ cục, nhưng linh cảm của hắn mách
bảo rằng con chó đang cố truyền đạt cho hắn điều gì đó. “Anh phải đi”, hắn
nói với David.

“Cái gì?”, David hét lên ngạc nhiên. “Chúng ta đã kết thúc vụ này

đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.