GIÓ MÙA HÈ - Trang 396

Sau đó hắn nghe một tiếng sủa dữ dội. Buddy đang ở trước cánh cổng

vườn, vật lộn đào một cái hố bên dưới cánh cửa. Joseph loạng choạng đứng
dậy. Từ sau đám cưới với Rachel, hắn đã đánh lại vài chiếc chìa khóa cổng
vườn và cửa nhà bếp để có thể tiện ra vào. Hắn vừa lục tìm trong túi vừa
lao đến, lôi ra tổng cộng ba chiếc chìa. Cái nào mở được cổng vườn đây?
Hắn quá hoảng loạn không thể nhớ ra được hình dáng của chúng.

Hắn chộp lấy ổ khóa, đút một trong những chiếc chìa vào và thở phào

khi ổ khóa bật mở. Các thanh kim loại bị nung nóng đến mức tay hắn
phồng rộp khi giật mở cánh cửa.

“Rachel? Rachel!”

Hắn chạy vào trong sân, nhìn khắp xung quanh để tìm cô. Thậm chí

mấy cái cây cũng đã cháy xém. Một cái chuồng chim móc vào thanh sắt
trên đầu hắn bùng cháy và phát nổ giống như pháo hoa ngày Quốc khánh.
Joseph giơ một cánh tay lên che mặt, nhận ra Rachel sẽ khó mà sống sót
nổi qua lần này, kể cả khi cô ra chạy ra vườn cũng không thể. Hắn lao đến
chỗ trước kia đã từng là hiên sau của ngôi nhà, không ngừng gào thét gọi
tên cô, hắn muốn bất chấp lao mình vào biển lửa và chết cùng với cô.
Nhưng thứ gì đó bên trong ngôi nhà bỗng dưng phát nổ. Sức nổ làm cả
người hắn bật ra ngoài và ngã nhào xuống đất.

Hắn nằm sóng soài trên mặt đất một lúc, choáng váng và mất phương

hướng. Rồi hắn bò dậy. Trong khi hắn khó nhọc cố gắng đứng thẳng dậy thì
nhìn thấy Buddy đang ra sức đào đất ở một góc nhà. Joseph bò bằng hai
đầu gối. Không phải đất. Là một đống chăn ướt. Joseph chọc vào bọc chăn
nóng, cảm nhận được một khối mềm mại chắc chắn ở bên dưới. Rachel.

Hắn ôm lấy cô trong vòng tay, ôm cả người lẫn tấm chăn ướt, loạng

choạng đứng dậy và lao ra khỏi khu vườn với bờ vai chùng xuống bao
quanh cơ thể cô. Khi chạy đến chỗ cây sồi già, hắn mới khuỵu người xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.