GIÓ MÙA HÈ - Trang 413

sai lầm nghiêm trọng và rất có thể cả đời sẽ không thể tha thứ cho chính
mình được, tất cả chỉ vì anh không ưa gã.”

Rachel liếc nhìn xung quanh phòng. “Thế còn Buddy, nó đâu rồi?”, cô

hỏi. “Em nợ con chó một cái ôm thật chặt để tỏ lòng biết ơn.”

“Anh nghĩ con chó xứng đáng được khen thưởng, nên đã để nó về nhà

với Ace và nô đùa với Cleveland cả buổi tối đến khi nào mệt thì thôi.”

Rachel cười nhẹ nhàng. “Tốt. Nó xứng đáng nhận được phần thưởng.

Lần tới khi nó về nhà anh phải giết một con bò, để em chiêu đãi nó món bít
tết, cho nó ăn đến khi nào phát ngấy mới thôi.”

“Còn anh nữa? Anh không có phần thưởng nào à?” Rachel nằm

nghiêng, gối đầu trên một khuỷu tay, tay còn lại vòng qua cổ hắn. “Ồ, có
chứ, em đã chuẩn bị một phần thưởng hậu hĩnh hơn rất nhiều dành cho anh
rồi đây.”

Rachel vuốt ve mái tóc hắn, sau đó hôn hắn vào ngay dưới vành tai.

“Tất cả kết thúc rồi, Joseph. Cuối cùng cũng thực sự kết thúc. Từ giờ trở đi,
em không muốn nghĩ đến Ray Meeks thêm một giây nào nữa. Em muốn tập
trung vào cuộc sống của hai chúng ta và khiến anh hạnh phúc mỗi ngày.”

“Thế nghe còn được”, hắn nói với một tiếng gầm nhẹ. “Em chắc chắn

mình đã khỏe trở lại rồi chứ? Ngày hôm nay em đã phải trải qua một
chuyện khá kinh hoàng.”

Một cơn ác mộng mới đúng và Rachel muốn chấm dứt nó hoàn toàn,

mãi mãi. “Em thấy ổn, cảm ơn anh. Nhưng em cần anh giúp em nghĩ về
chuyện nào đó khác trước đã.”

Loáng cái, hắn đã chuyển từ nghiêm túc sang đầy nhiệt huyết đam mê,

xé toang quần áo của cô và đặt những nụ hôn cuồng nhiệt lên khắp người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.