GIỜ NÀY ANH Ở ĐÂU- - Trang 152

tuổi.

"Dĩ nhiên giọng nó đã trầm hơn, nhưng Mack là một đứa trẻ nhạy cảm

nhiều hơn mức mà hầu hết mọi người nghĩ. Nó không bày tỏ cảm xúc khi
bị tổn thương, nhưng nhiều năm sau, nó thừa nhận với ta là nó đã khốn khổ
như thế nào trong khoảng thời gian đó". Chú Dev gõ nhẹ lên thân cái tách,
hồi tưởng. "Có lẽ phần chìm lắng của nỗi đau khiến nó tham gia vào các
buổi học luyện giọng đó. Mặt khác, Mack muốn trở thành một luật sư tập
sự và là một luật sư giỏi. Nó từng nói với ta rằng một luật sư tập sự giỏi
cũng phải là một nghệ sĩ giỏi. Có thể điều đó lý giải cả cho những buổi học
và đoạn thơ mà nó đã trích dẫn".

Rõ ràng chúng tôi chẳng thể đi đến kết luận nào. Mack đã chọn đoạn

thơ u buồn đó bởi vì tình trạng tâm trí của anh ấy hay chỉ đơn thuần vì trích
dẫn một đoạn đã chuẩn bị trước, chúng tôi chỉ có thể đoán mò. Có lẽ chúng
tôi không thể biết được lý do tại sao anh ấy đã ngừng thu băng, hoặc xóa đi
phần còn lại của buổi học với giáo viên kịch nghệ.

Vào lúc 12 giờ 30 chú Devon ôm ghì tôi một cách âu yếm rồi bỏ đi

chơi golf. Tôi quay về Sutton Place và vui mừng đi về đó vì tôi chẳng còn
cảm giác thoải mái trong căn hộ ở khu vực Làng phía tây của tôi nữa. Thực
tế rằng, sống kế bên nơi Leesey Andrews sống đã khiến tôi bối rối khủng
khiếp. Nếu không phải vì thực tế đó, tôi nghĩ, chắc chắn thám tử Barrott sẽ
không cố gắng kết nối Mack với việc cô ấy biến mất dạng.

Tôi muốn nói chuyện với Aaron Klein, con trai giáo viên kịch nghệ

của Mack. Chẳng dễ dàng gì liên lạc với anh ta. Aaron làm việc tại Wallace
và Madison đã hai mươi năm và hiện nay là người kế tục được chọn lựa
của chú Elliott. Tôi nhớ rằng một năm sau khi Mack biến mất dạng, mẹ anh
ta cũng là nạn nhân của một vụ cướp và bị giết chết; khi cha mẹ tôi đi cùng
với chú Elliott đến thăm, anh ta đang ngồi thiền để tang mẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.