GIỜ NÀY ANH Ở ĐÂU- - Trang 62

thoảng, thân hình thon mảnh hâu như đang uốn lượn, đôi tay ủ sâu trong
hai túi của chiếc áo khoác vải bông.

Cặp mắt Barrott lướt từ cô gái đáng yêu ở vị trí trung tâm sang những

người khách qua đường ở phía sau. Chẳng có khuôn mặt nào rõ ràng cả.
Phải chăng một trong những kẻ đó đã chú ý đến Leesey? Ông tự hỏi. Một
kẻ háo sắc đang rình mồi.

Ta sẽ cho phóng lớn tấm hình này, ông nghĩ, rồi nhận nó từ tay Kate.

"Đây là một tấm hình rất rõ của Leesey". Ông nói. "Tôi cũng muốn cô cho
tôi tấm hình kia mà cô đã chụp cô ấy. Từ những điều mà tôi biết thì cô ấy
đã mặc áo khoác vải bông vào đêm cô ấy đi đến câu lạc bộ. Trong tấm hình
này cô ấy cũng đang mặc chiếc áo khoác vải bông".

"Cô ấy mặc cùng một chiếc áo khoác". Kate nói.

"Con bé đã mua nó cách đây hai năm, chỉ trước ngày mẹ nó mất".

David Andrews nói. "Nó có một cái váy để mặc cùng. Mẹ nó đã cười, trêu
nó về cái váy có những sợi tua lủng lẳng trèn đó. Leesey bảo với bà ấy rằng
đó là thời trang. Mẹ nó bảo nếu đấy được xem là thời trang thì đã đến lúc
quay trở lại với loại váy phồng".

Ta có vẻ ủy mị quá. David Andrews tự nói với chính mình. Ta đang

giữ tay thám tử này lại, không để hắn đi tìm Leesey. Ta phải tránh ra khỏi
nơi đây thôi. "Kate, đây là một tấm hình đẹp của Leesey. Bất kỳ ai nhìn
thấy con bé cũng có thể xác định ra nó từ tấm hình này. Cám ơn cháu rất
nhiều".

Không chờ cô trả lời, ông bắt đầu đi ra cửa, biết ơn vì cánh tay mạnh

mẽ đang kẹp dưới nách mình. Một cách thầm lặng, ông bước xuống ba đợt
câu thang. Ông ý thức một cách mơ hồ ánh đèn camera lóe sáng và có ai đó
la lên những câu hỏi với ông khi ông băng qua lối đi và được giúp đưa vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.