GIỜ NÀY ANH Ở ĐÂU- - Trang 84

đến bất kỳ nơi nào, tôi chẳng có kiên nhẫn chờ đến đó, một tính cách mà tôi
thừa hưởng từ cha mình.

Và điều đó khiến tôi nghĩ tới nỗi lo lắng của cha tôi về việc Mack biến

mất và nỗi lo lắng mà cha Leesey Andrews hẳn đang cảm thấy giờ này.
Trong bản tin mười một giờ tối qua, ráng kìm nước mắt, bác sĩ Andrews
đưa ra tấm hình con gái ông và van xin được giúp đỡ tìm ra cô ấy. Tôi cho
rằng mình có thể hình dung ra những gì ông đang trải qua, rồi tự hỏi không
biết điều đó có là thực không. Điều đó cũng tồi tệ như đối với chúng tôi.
Rốt cuộc, Mack dường như đã bước ra khỏi cuộc đời anh ấy vào giữa trưa
hôm đó. Leesey Andrews chắc chắn còn dễ tổn thương hơn nhiều, một
mình trong đêm tối, và chắc chắn không hề cân sức với kẻ háo sắc mạnh
mẽ.

Tất cả những điều đó quay cuồng trong tâm trí tôi khi chiếc taxi bò

dần đến phố Thompson.

Barrott đang ngồi trên những bậc tam cấp làm bằng đá nâu, một dáng

vẻ không thích hợp. Tôi nghĩ thế khi trả tiền cho người tài xế. Buổi trưa trời
càng lúc càng nóng dần lên, và ông đã mở nút áo vét, nới cà vạt. Khi nhìn
thấy tôi, trong phút chốc, ông nhanh chóng đứng lên, thắt lại cà vạt và cài
lại áo vét.

Chúng tôi chào nhau với kiểu cách lịch sự, tôn trọng, và tôi mời ông

vào bên trong. Khi vặn chìa khóa cửa ra vào, tôi trông thấy hai cái xe van
có nhãn hiệu đài truyền hình đang đậu bên ngoài tòa nhà kế bên, tòa nhà
nơi Leesey Andrews sống - hoặc đã từng sống.

Căn hộ một phòng của tôi nằm ở phía sau tòa nhà và là căn duy nhất

nằm trên tầng của khu vực tiền sảnh. Tôi thuê nó với hợp đồng một năm
hồi tháng chín năm ngoái khi tôi bắt đầu làm việc cho thẩm phán Huot.
Trong chín tháng qua, đối với tôi, nó đã trở thành nơi nương náu bình yên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.