GIÓ NGHIÊNG MƯA NHẸ CHẲNG NÊN VỀ - Trang 36

Những tình huống như thế này thường khiến người ta xấu hổ tới phát

ghét, cô quay mặt bước nhanh tới xe mình.

Đường Gia giơ tay bật đèn lên, hai mắt tỏa ra ánh hào quang mạnh mẽ

giống như đôi đồng tử của mèo phát sáng trong đêm tối. Theo ánh sáng,
anh thấy cô gái đang bước tới xe của cô ấy, sau đó lái xe đi, không thèm để
mắt tới phía này dù chỉ là một lần. Mặt anh lạnh lùng nhưng sự ảo não
trong lòng đã vô thức dâng trào. Chỉ là không tin, chiếc xe này Cận Duy
Nghi đã ngồi mấy lần rồi chẳng lẽ cô ấy không nhận ra sao.

Cô gái bên cạnh thấy anh ngồi hồi lâu, không đợi được nữa cất tiếng nói.

Đường Gia hơi ngạc nhiên, nhớ rõ lời cô nói với anh hôm nào đó:

“Người như anh…” hóa ra anh là loại người này, trong lòng cô, chẳng có
lấy một tia ấn tượng tốt về anh. Bản thân anh thì thế mà cứ mong cô có ấn
tượng sâu sắc vào những vật chất nơi anh. Vậy, rõ ràng anh đã thực sự biến
thành loại người mà cô đã nói.

Anh quay đầu cười mím môi với cô gái bên cạnh, giật mình rũ bỏ những

ý nghĩ khi nãy ra khỏi đầu nhưng đọng lại vẫn là những vấn vương đau
đớn.

Cũng không chỉ có đau đớn mà vẫn lẩn khuất đâu đó những ưu tư, đâu

đó đã đồn đại về những điều bí mật chưa từng tuyên bố giữa họ. Điều bí
mật có liên quan tới cha cô… Có những điều chỉ có thể công khai vào
những trường hợp nhất định, nhưng anh cũng không chắc, Duy Nghi đã
biết những điều đó hay chưa.

Dù là vậy nhưng anh nghĩ không biết có nên để cô biết một chút không,

để có thể chuẩn bị trước tâm lý? Việc này anh đã suy đi tính lại rất lâu rồi
nhưng tới giờ phút này anh lại có đôi chút do dự.

Có những khi tỉ lệ báo giá ở công ty chỉ chênh một chút thôi thì sai số

của cả đơn hàng đã thành một thiếu sót rất lớn rồi, những lúc đó anh cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.