GIỜ THỨ 25 - Trang 130

giấy này trong túi rồi.

Chàng lên lầu rất mau. Người hầu cận đã biết chàng quen thân với ông Bộ
trưởng, nên mời chàng vô liền. Traian vô phòng văn Đại tướng, trong túi
sẵn một quyển sách thứ tốt, có hình, tác phẩm đầu của chàng và chàng đã
đề tặng cẩn thận. Đại tướng không lại tiếp chàng, cũng không đứng dậy
như lần trước, mà làm như đang đọc.

Traian nói:

- Thưa ông Bộ trưởng, tôi có làm phiền ông chăng?

Đại tướng lạnh lùng trả lời:

- Không, ông không làm phiền tôi. Mời ông ngồi.

Ông cũng không đưa tay. Traian đã để ý.

Đại tướng vô đề ngay:

- Tôi rất tiếc báo cho ông một tin buồn. Người mà ông can thiệp tuần trước
và có lẽ ông đến đây cũng vì đó, không thể thả ra. Hoặc ít nữa, chưa thể thả
ngay bây giờ được. Còn phải đợi điều tra xem lời chứng nhận của ông về
nguồn gốc chủng tộc của y có đúng chăng?

Traian muốn ra khỏi phòng tức khắc, nhưng nhớ đến Moritz, nên ngồi im.
Đại tướng nói:

- Có bấy nhiêu đó thôi. Ông chờ xem kết quả ra sao?

Câu nói chấm dứt cuộc hội kiến và Đại tướng mời chàng ra về. Traian biết
vậy, song không đi ra, vì ngày mai khi về làng, cha chàng chờ tờ lịnh phóng
thích Moritz. Chàng hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.