GIỜ THỨ 25 - Trang 244

hút và chở họ đến chỗ viện trợ U.N.R.A., một khách sạn có phòng rộng với
bữa ăn dọn sẵn. Dường như bọn anh được chờ đợi ở đây vậy.

Từ lúc đầu tới bây giờ, lính Mỹ luôn luôn cho bọn anh thực phẩm và nhiều
gói đồ vật. Moritz có cảm tưởng như sống trong chuyện thần tiên. Khi thấy
mấy gói đồ và Joseph, anh mới tin là sự thật. Anh được trọng đãi và nhận
mấy tặng phẩm ấy là vì anh đã lập một đại chiến công vẻ vang trong cuộc
thắng trận của Đồng minh.

Joseph đã ngủ. Moritz tự nói thầm từ đây anh sẽ sang Pháp. Anh nghĩ đến
cái nhà anh sẽ cất, tới Hilda và thằng Franz. “Lúc hết giặc, mình sẽ rước
cha mẹ mình qua Pháp ở nữa!” Nghĩ tới hạnh phúc tương lai, anh ngủ một
giấc tới sáng, còn mặc nguyên bộ đồ, nằm ngay trên giường, không cục
cựa.

(103)

Đã hai tuần nay Moritz ở tại khách sạn viện trợ Mỹ. Anh thuật lại cho
người Mỹ nghe chuyện anh với năm người Pháp vượt ngục như thế nào. Họ
khen anh và bảo anh viết chuyện lại. Họ muốn đăng trên báo cuộc đời gian
truân của Moritz. Rồi ai ai cũng khen anh và nói đến anh.

Ngày qua ngày, Moritz càng thấy có công giúp Đồng minh thắng trận. Anh
sung sướng và tự hào đã làm chuyện hữu ích cho Đồng minh và thấy các
nước Đồng minh đều bằng lòng anh.

Một bữa, vị Giám đốc cho gọi Moritz vô phòng giấy. Ông đã gọi anh nhiều
lần để nghe anh thuật chuyện vượt ngục.

Moritz hớn hở vô phòng giấy. Ông Giám đốc mời anh ngồi, đưa hộp thuốc
mời hút, và tươi cười với anh. Anh khoan khoái được trọng vọng, và lần
nào cũng vậy, anh được tiếp đãi tử tế, nhưng anh vẫn chưa tập quen với lối
này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.