GIỜ THỨ 25 - Trang 248

Hilda hỏi:

- Chồng tôi không đào ngũ? Vậy anh được gởi đi công cán đặc biệt gì?

- Tôi không thể trả lời. Nên biết là chồng bà không có đào ngũ. Chuyện
khác là cơ mật.

Hilda đỏ mặt vui mừng. Kể từ ngày ấy, nàng sống trong mộng đẹp. Nàng
tin chắc Moritz được sở O.K.W. gởi đi công cán đặc biệt. “Nếu không, thì
làm sao họ lại dành riêng chiếc xe cho mình sử dụng?”

Nàng ngồi hàng giờ trước cửa sổ, tưởng tượng Moritz đang ở trong nhiều
tình cảnh đầy vẻ bí mật như trong phim ảnh truyện phiêu lưu.

Nàng nghĩ: “Chàng không nói cho mình biết gì hết, vì chàng coi mình như
kẻ thấp kém. Mình sẽ rán hết sức để làm sao cho xứng đáng với chàng”.
Nàng hôn con và nói:

- Trọn đời ta không bao giờ được hân hoan như bây giờ. Chỉ có vợ của
Iohann Moritz mới được hưởng diễm phúc, cái diễm phúc làm vợ một vị
anh hùng.

(105)

Hilda nói:

- Tôi không tin ta thất trận. Dân thành đều chạy trốn trong rừng hoặc về
đồng. Họ nói binh Nga còn cách đây mười cây số ngàn. Lối xóm này ai
cũng đi hết rồi. Nhưng tôi không tin. Chắc quân địch tuyên truyền để gieo
khủng khiếp thôi. Tôi ở lại đây, không đi đâu hết. Nước Đức làm sao thất
trận được?

Vị sĩ quan mà nàng đang nói chuyện, bảo:

- Đem cho tôi thau nước rửa mặt!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.