GIỜ THỨ 25 - Trang 307

ma trên đường làng Ohrdruf này, bọn tù nhỏ thó lại gần chết ngộp vì thiếu
không khí.

Moritz nói:

- Ông Traian ôi, ông đừng nói nữa, tôi cũng không nghe hiểu được nào.

- Nếu anh không nghe, anh sẽ chết...

- Nghe gì?

- Ông giáo sư Đức tính trật. Ông đã phạm lỗi nặng và sẽ đền tội.

- Người Đức nào đã phạm lỗi nặng?

- Giáo sư đã cân mỡ và thịt sống của thân thể chúng ta đó. Ông ta cân lúc
còn đang sống, nóng hổi, để lường sự đau khổ. Nhưng sự đau khổ con
người nào có thể cân lường bằng kí lô hay bằng “tấn” được đâu!... Cuộc
sống không thể cân lường! Và kẻ nào thử làm công việc ấy sẽ phạm lỗi
nặng, đáng chết.

Moritz nói:

- Tôi không nghe gì!

- Chuyện ấy không quan trọng. Người ta cũng ngã gục dẫu không nghe. Tài
xế cam-nhông, lính canh gác, quân sĩ cầm cây và súng máy chực sẵn để
giết chúng ta, họ cũng không nghe gì hết. Không một ai đã nghe. Thế mà
họ cũng bị ngã gục cùng một lượt với chúng ta, cũng y như chúng ta. Anh
có thấy họ ngã quỵ chưa?

- Mắt tôi bị che khuất, tôi không thấy.

- Anh cũng không cảm thấy gì sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.