Darmstadt: trại giam thứ mười lăm. Cũng giống như các trại giam trước,
nhưng có thêm một nhà thờ Chính Thống giáo. Một nhà thờ nhỏ, lâm thời
dựng lên.
Traian và Moritz lột mũ, bước vô. Nhà thờ ở dưới lều vải: tận cùng có bàn
thờ Chúa. Tượng thánh làm bằng giấy cứng, vẽ bằng phấn màu và than.
Trong nhà thờ không có ván rầm; nền bằng đất.
Đêm qua trời mưa, nước chảy vô lều, đất trở thành bùn.
Giữa nhà thờ, có một tượng thánh giá cỡ người lớn. Traian quỳ dưới chân
Chúa. Đức Jésus làm bằng giấy cứng, vòng gai trên đầu làm bằng thiếc đồ
hộp cắt mỏng.
Traian ngó lên vết thương đóng đinh ở tay và ở lương long Chúa Ki-tô. Họa
sĩ không có màu đỏ để tô màu máu, nên chỗ nào là vết thương thì lấy giấy
đỏ ở bao thuốc “Lucky-Strike” dán lên. Chữ đen không thể bôi nên còn đọc
được. Traian nói:
- Không bao giờ con thấy Chúa bị đóng đinh đau thương dường này! Con
đến để cầu nguyện cho các vết thương của con, nhưng con thấy không còn
can đảm nữa. Xin Chúa tha tội cho con! Con xin cầu nguyện các vết
thương, bằng Lucky-Strike, đẫm máu ở đùi, ở chân và bàn tay Chúa. Các
vết thương ấy còn đau đớn hơn các vết thương bằng máu thịt của con. Cho
con xin cầu nguyện vòng gai bằng thiếc đồ hộp trên đầu Chúa nữa.
Traian nhìn lên mình Chúa, thấy ở ngực đấng Cứu thế một chữ “M” viết
bằng mực in. Chữ “M” đó ở trong hộp “Menu Unit”; giấy hộp này dùng để
cắt thành thân thể Chúa.
Traian đứng dậy, hôn bàn chân Chúa và nói: