GIỜ THỨ 25 - Trang 331

kia, má bới đống tro tàn, tìm coi có vật gì còn sót lại không, thì thấy thây
chúng nó thành than. Hilda chết còn ẵm thằng Franz trên tay. Má không
hiểu tại sao Hilda không chạy ra, lúc nhà cháy. Chắc nó còn ngủ. Nhưng
má không tin Hilda có thể ngủ được vào giờ đó, nhứt là ngày ấy quân đội
Nga kéo vô thành. Tất cả đều chạy trốn hết, nhứt là đàn bà. Con biết, Hilda
có bao giờ ngủ buổi chiều đâu? Hồi còn đi làm ở bịnh viện, trưa về thì nó
làm công việc nhà liền.

Má gom góp hài cốt cháy thiêu của mẹ con Hilda, để trong một cái quách,
chôn ở nghĩa địa gia đình. Má không thể làm được hai cái quách vì đắt quá,
không ai muốn đóng. Thiên hạ ở đây chôn người chết không hòm. Ván
kiếm không ra mà đinh cũng đắt giá. Má phải nhổ đinh ở vách tường và ở
mấy khuôn hình, đưa cho thợ mộc đóng hòm Hilda. Nhưng thợ mộc không
muốn làm, viện cớ đinh nhỏ và ngắn không thể đóng hòm được. Má phải
cho một cái nón của con, thợ mới bằng lòng. Con đừng giận sao má không
xin con trước. Nhưng nếu không cho cái nón ấy, thì thợ không chịu đóng
hòm và đống xương lấy gì mà chôn. Má để nó trong nhà một tuần nay rồi!
Má có đặt làm cây thánh giá bằng cây. Chừng con về, con sẽ đặt làm bằng
đá. Gia đình ta, tại nghĩa địa, mả nào cũng có cây thập tự giá bằng đá.

Má còn thấy trong đống tro, một thây sĩ quan cháy thiêu nữa. Chắc ông này
đến xin nghỉ nhờ, hoặc thay bộ quân phục để mặc thường phục. Sĩ quan nào
cũng làm như thế, lúc quân đội Nga tới. Nhưng cặp da ông không cháy
trọn. Má đọc giấy tờ, thấy tên ông là Iorgu Iordan, ở xứ Roumanie, như
con. Má viết những chuyện này cho con hay, vì má nghĩ rằng chắc đây là
một người bạn hoặc thân quyến đến thăm con”.

(138)

Mục sư Koruga nói:

- Có lẽ như vậy là tốt hơn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.