GIÓ VĨNH CỬU - Trang 156

- Thật là một sự đãng trí đáng nguyền rủa. Đúng thế, mình khao khát

được sống yên tĩnh và không phải nghe những lời cằn nhằn của cậu mà.
Thôi đừng có cãi nữa. Không khéo chúng mình bỏ qua mất một tạo vật
đáng yêu. Tavi! Prôtây! Bơi xa ra đó năm chục mét đi, không có lũ cá
không tin vào tính hiền lành của các bạn đâu.

- Chúng tôi sẽ bơi xa năm chục mét, - Tavi cam kết và báo trước như

vậy. - Loài cá này có gai độc, thịt chúng không ai ăn, ngay cả cá mập cũng
không ăn.

- Sao chú biết?
- Ai cũng biết, - Prôtây trả lời và bơi ra xa. Tavi bơi theo nó. Và rõ ràng

là cả hai đều tự ái.

- Cậu có hiểu gì về những lời giải thích của chúng không? - Côxchia hỏi.
- Chẳng hiểu gì cả.
- Ấy thế mà còn giận đấy. Mình vô tình bắt gặp con quái vật này. Cậu cố

gắng đừng động đậy và im tiếng lấy một phút, hoặc tắt máy tăng âm đi.
Cậu nên hiểu rằng cậu làm việc đó tức là hy sinh cho khoa học đấy.

Từ trong các hang ổ, khe ngách xuất hiện con cá hải tước và những con

cá vẹt. Đặc biệt là có rất nhiều cá vẹt.

Chúng dùng hàm răng trắng của mình gặm tảo bám trên san hô. giống cá

vẹt có cái mõm tù ngộ nghĩnh, nom tựa loài ăn cỏ của một hành tinh viễn
tưởng. Ở những nơi đó khái niệm về sự hoàn chỉnh nội dung và hình thức
hoàn toàn khác.

- Cậu nhìn đi đâu đấy? - không hiểu sao Côxchia bỗng thì thầm. - Những

sinh vật ở đây hoàn toàn bình thường. Cậu hãy quay đầu về bên phải. Bên
phải chứ không phải bên trái đâu đấy!

Cuối cùng tôi trông thấy một sinh vật, con vật này một hồi lâu cứ hiện

lên trước mắt tôi.

Trong đại dương thường ít ngạc nhiên về sự đặc biệt của hình dáng và

màu sắc. Nhưng cái sinh vật mà tôi vừa trông thấy vượt cả trí tưởng tượng
táo bạo nhất. Những con cá vẹt và cá hải tước so với con quái vật này vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.