GIÓ VĨNH CỬU - Trang 203

hướng đi, lại cho tàu lao thẳng vào đá ngầm. Tôi đưa tay ra định quay lại
tay lái.

- Để yên... Phải như thế. Lối thoát duy nhất!... Vượt qua ngọn sóng...
Cậu ta giảm vòng quay động cơ. Chẳng mấy chốc đã thấy chúng tôi cưỡi

trên ngọn sóng đang lao tới mỏm đá ngầm. Sóng giội xuống rồi nhô lên,
nâng mũi tàu lên cao. Chúng tôi không còn thấy đám bọt biển sủi sục trên
tảng đá, mà chỉ thấy tiếng ầm ầm làm rung chuyển toàn bộ con tàu và toàn
bộ lục phủ ngũ tạng của chúng tôi mà thôi. Tôi hình dung trong những phút
đó Tavi và Prôtây sẽ thế nào.

Con tàu cót két. Nó luôn nghiêng trên sóng, sau đó quay tròn theo một

trục dọc, đập mái vòm trong suốt vào mỏm đá và im lặng hoàn toàn.

Sau lần nhảy vọt và những bước nhảy kinh giật, chiếc “Con ngựa rừng”

như ọp ẹp toàn thân. Tôi mở mắt cố hiểu những sự việc vừa xảy ra.

Những đám mây xanh nhạt thấp lè tè, bay là là trên mái vòm trong suốt.

Sóng gầm rít trùm lên cái đầu đang váng vất của tôi, nước tràn khắp mặt,
chảy ròng ròng xuống cổ áo.

- Thế là thoát! - tôi thoáng nghe một giọng nói quen thuộc.
Ngoái cổ lại tôi thấy Côxchia cầm cái phích nước lạnh trong tay. Một

dòng nước chảy từ chiếc vòi cong, sáng loáng lên đầu tôi. Nước đã làm mát
da thịt.

Côxchia nhìn vào phích rồi quăng vào một xó:
- Thế là hết.
- Hết cái gì? - tôi hỏi lạc giọng. - Nước hết hả?
- Nước đã hết, nhưng cuối cùng cậu cũng mở được mắt. Ôi, mình đã lo

ngại cho cậu. Ngồi đây mà cười, mà rít lên cho thỏa thích như cái còi nghẹt
tiếng. Mình phải thú thật, cậu làm mình hết hồn. Hơn cả Giéc nữa, mà sao
cậu lại không thắt dây lưng?

- Thế cậu thì thắt dây hả?
- Mình khác: mình có kinh nghiệm đắm tàu.
- Đó là với tàu buồm hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.