GIÓ VĨNH CỬU - Trang 223

- Những anh chàng đạo mạo, - Côxchia nhận xét.
Tôi để ý thấy tất cả các khe nứt đều được đổ nhựa đường, có chỗ còn

mới nguyên.

Vừa nhìn những người máy, chúng tôi vừa đi đến một chiếc giếng đầu

tiên. Giếng sâu hun hút vào lòng đảo. Ánh sáng đèn pin chiếu rõ mặt nước
ở đáy giếng.

- Giếng trống không, - Côxchia nói, - sâu khoảng ba chục mét, ấy là chưa

kể phần chìm dưới nước. Dù sao thì cũng hay hay, những cái này dùng vào
việc gì?

- Dùng cho các tên lửa có đầu đạn hạt nhân.
Côxchia nhìn tôi cười giễu:
- Và cậu tin rằng mọi cái ở đây, kể cả hòn đảo là được dựng lên để bắn đi

đâu đó thôi à? Hòn đảo còn dùng vào một công việc nào khác quan trọng
hơn.

Tôi không tranh cãi vì giờ đây nhìn thấy hòn đảo này thật khó mà hình

dung được chừng ấy sức lực và phương tiện bỏ ra chỉ nhằm mỗi một mục
đích điên rồ này.

Người máy quét dọn đã đi được một vòng. Hắn lùi vào giữa một khoảng

rộng vừa bằng chiếc máy quét dọn và bắt đầu đi vòng thứ hai. Chúng tôi
đứng cạnh cái giếng thứ tư, quan sát người máy, rồi đi đến những công sự ở
bên rìa sân. Chúng tôi chưa đi được mười bước bỗng từ máy phóng thanh
không nom thấy vang lên một hồi còi hiệu. Vài giây sau tiếng còi tắt.

Những người máy chậm rãi đi về chỗ của mình. Ở công sự bên cạnh cửa

ra vào mở toang và trên sân xuất hiện một loạt người máy. Chúng đi dàn
theo hàng ngang. Theo hình dạng và màu sắc của chúng, thì mỗi người
trong bọn chúng thực hiện một chức năng khác nhau. Ở đây có những
người máy đồ sộ, nặng nề đúng là dùng để khuân vác những vật nặng,
những thợ điện và thợ lắp ráp hoạt bát và nhẹ hơn và có lẽ là những người
trung hòa phóng xạ. Còn anh chàng chữa cháy thì giống anh chàng chúng
tôi gặp ở ngoài bãi trông như đúc. Côxchia nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.