GIÓ VĨNH CỬU - Trang 337

- Để làm gì?
- Để nấu cơm chiều.
- Đám lửa lung linh như một mặt trời nhỏ à?
- Đúng rồi.
Chúng nó bắt đầu bàn bạc sôi nổi với nhau về sự kiện sắp tới. Cả Tavi và

Prôtây chưa bao giờ được trông thấy “đám lửa lung linh”. Chúng chỉ trông
thấy thứ ánh sáng lạnh của đèn chiếu các loại trên bờ đảo trôi, trên các con
tàu và chỉ nghe thấy Kharita nói về đám lửa đó mà thôi. Hoàng hôn chưa tắt
thì ở phía chân trời đã hiện lên một quả cầu màu da cam to bằng quả cam
lớn ngay ở giữa chòm sao Con Rắn. Ánh sáng của nó rực rỡ và đậm đặc
đến mức đâu đâu cũng biến thành màu da cam.

Không ai nói một lời nào. Biata im lặng nhìn chúng tôi. Trong ánh mắt

cô ta là sự ngạc nhiên, niềm vui sướng và nỗi sợ hãi. Ánh mắt cô ta còn nói
rằng: “Đấy, nó đấy! Đã bùng cháy rồi! Thế mà các anh không tin”.

Màu da cam làm mất vẻ hài hòa trong ráng chiều rực rỡ ở đằng tây. Màu

sắc xáo trộn lẫn nhau và tắt đi, chỉ còn một dải ánh sáng đỏ thắm sát mặt
nước trong phút chốc giữ được vẻ tươi sáng của kim loại nóng chảy. Nhưng
rồi nó cũng tắt ngay và ngôi sao màu da cam bắt đầu chế ngự bầu trời, nó
làm mờ những ngôi sao khác ở xa xa xung quanh, biến đêm tối thành một
thứ hoàng hôn màu da cam.

Vêra tâm sự:
- Trong đầu tôi và toàn bộ suy nghĩ của tôi đều là màu da cam.
- Đó là cái chết màu da cam của cô ta, - Biata cúi đầu, buồn rầu nói.
- Tôi lại thích nó, - Côxchia nói. - Ngôi sao thật to, đẹp. Đúng là một

ngôi sao thực sự. Tôi muốn được chạm vào ngôi sao đó. Thậm chí tôi còn
muốn lấy chân đá vào nó như đá quả bóng.

- Tốt nhất cậu hãy nói xem cơm tối đâu rồi.
- À, bữa ăn tồi! Chả lẽ cậu nghĩ ra rằng việc xuất hiện một ngôi sao nào

đó có thể cản trở bữa ăn tối của chúng ta hay sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.