GIỜ XẤU - Trang 114

bám ở quanh cổ chai.

- Ai chẳng có một đời tư – ngài nói – Thưa cha, thực tình con không thấy

mình có thể làm gì được trong chuyện những tờ rơi.

Cha ngồi bên chiếc bàn làm việc. “Ngài nên biết”, cha nói. “Tóm lại,

chẳng có gì mới lạ đối với ngài cả”. Cha đảo mắt nhìn khắp phòng và nói
bằng một giọng điệu khác – Đó là một vấn đề cần phải làm trước ngày chủ
nhật.

- Hôm nay đã là ngày thứ năm rồi ạ.
- Ta biết rồi mà. Nhưng có lẽ không nên chậm quá để ngài thực thi bổn

phận của mình.

Xã trưởng định vặn cổ chiếc chai. Cha Anghen nhìn ngài đi từ đầu này

sang đầu kia của căn phòng.

- Như ngài thấy đấy – cha nói – chẳng có gì là đặc biệt mà.
Trên tháp chuông, đồng hồ điểm mười một giờ. Xã trưởng đợi cho tiếng

chuông ngưng hắn, lúc ấy hai tay chống lên bàn, cúi xuống trước mặt cha.
Nỗi ấm ức bị dồn nén được thể hiện trên gương mặt cũng như trong giọng
nói của ngài.

- Thưa cha, xin cha xét cho điều này ạ – Ngài nói – Đó là hiện nay làng

ta đang yên tĩnh và dân chúng bắt đầu tin tưởng ở Chính phủ. Trong lúc này
bất cứ một biểu hiện vũ lực nào cũng là một khiếm khuyết nghiêm trọng
đối với một sự việc chẳng quan trọng gì cả.

Cha Anghen gật đầu tán thành. Cha định giải thích.
- Nói chung ta chỉ muốn đề cập tới những biện pháp cụ thể của nhà chức

trách mà thôi.

- Trong mọi trường hợp xã trưởng tiếp tục nói mà không hề thay đổi thái

độ – con bao giờ cũng nắm vững tình hình. Cha biết rồi đấy: Tại đồn cảnh
sát con có sáu tên lính không làm gì mà vẫn lĩnh lương. Con không tìm
cách để đổi họ đi.

- Ta biết mà – cha nói – Ta không đổ lỗi cho ai hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.