GIỜ XẤU - Trang 149

PHẦN VII

Matêô đê Axit định bụng căn cứ theo tiếng gà gáy để đoán giờ. Cuca cùng
anh tỉnh hẳn và không biết đích xác đã mấy giờ.

- Mấy giờ rồi nhỉ?

Nôra đê Hacôp vươn dài cánh tay trong bóng tối vớ lấy chiếc đồng hồ dạ

quang ở trên bàn ngủ. Câu trả lời của bà cho thấy vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn.

- Bốn rưỡi rồi – bà nói.
- Của khỉ!

Matêô đê Axit vùng dậy khỏi giường. Nhưng cơn đau đầu, cơn khát khô

họng, đã buộc anh phải từ từ đứng dậy. Anh quơ chân tìm đôi giày.

- Trời sáng bạch mất rồi và anh làm sao ra về được. Rõ khổ.
- Hay quá đi mất! – Nôra nói. Bà thắp đèn và thấy mình đang trần như

nhộng. – Có lẽ anh phải ẩn trong phòng này đợi đến ngày mai.

Nôra đang khỏa thân hoàn toàn. Bộ phận sinh dục hầu như được che kín

nhờ tấm ga trải giường. Ngay cả tiếng nói của bà cũng loãng ra cùng với
ánh đèn tờ mờ.

Matêô đê Axit đang đi giày. Anh to cao, lực lưỡng. Nôra đê Hacôp, vốn

tiếp anh thường xuyên như thế này từ hai năm nay, bỗng thấy đau khổ trước
nỗi bất hạnh vì có quan hệ vụng trộm với một người đàn ông mà đáng lẽ ra
phải là nơi nương tựa của mình.

- Nếu không cẩn thận anh sẽ béo ra đấy – bà nói.

- Đó là cuộc sống sung sướng mà em. – Anh cãi lại bà để lẩn tránh nỗi

chán chường của lòng mình. Anh cười rồi nói: Hình như anh có thai.

- Để xem – Bà nói – Nếu đàn ông các anh mà đẻ con thì ít bị điều tiếng

hơn.

Matêô đê Axit cúi xuống sàn nhặt chiếc quần đùi, đi vào nhà tắm rồi

ngâm mình trong chậu tắm. Sau đó anh lau người cố không thở mạnh vì bất
cứ mùi nào vào buổi sáng cũng là mùi của bà ta. Khi trở ra phòng anh đã
thấy bà ta ngồi trên giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.