GIÓ XOAY CHIỀU - Trang 137

Thiện liền nói :
- Điện thoại bên trong, thím hay cháu nào cứ vô mà gọi về cho chú hay đi.
Tâm nói một giọng thật buồn :
- Để con gọi ba nha má !
- Ừ, cũng được !
Nãy giờ Đức còn bàng hoàng và nghe trong lòng ray rức vô cùng. Còn Tâm
thì nghe lòng như bị bão tố. Cô thất thiểu đi vô lấy điện thoại gọi về cho
cha hay là ba mẹ con về trễ.
Tất cả kéo về nhà ông Thiện ở đường Gia Long - Hai Bà Trưng để mà tha
hồ kể lể hàn huyên những chuyện xa xưa. Và cũng cho mấy đứa nhỏ biết rõ
mọi chuyện.
Sau khi Tâm và Đức nghe xong. hai cô cậu đều nhìn nhau mỉm cười.
Từ đó sự liên hệ hai gia đình rất mật thiết. Và mấy năm sau các cô cậu học
hành xong, cha mẹ đôi bên bằng lòng cho Tâm và Đức hứa hôn và sẽ cưới
nhau sau này.
Biến cố năm 1975 cả hai gia đình bị kẹt lại, họ nấn ná ráng sống ở Sàigòn.
Nhưng rồi vào giữa năm 1986 hai gia đình họp nhau mua tàu vượt biển.
Cũng may, được chiếc tàu Ánh-Sáng Ile-de-Lumière vớt và đưa qua cư ngụ
trên đất Pháp.
Thời gian bay nhanh như bóng câu qua cửa. Lần lượt, ông Thiện qua đời,
rồi tới ông Minh. Còn bà Hân giờ đây đã hơn sáu mươi tuổi rồi. Bà sống
một mình trong căn phòng vừa đủ. Thỉnh thoảng có lễ lộc các con cháu mới
kéo nhau về thăm bà...
* * *

Kiếp người ai đã hơn ai ?
Sang hèn đều nếm đắng cay cõi đời.
Bóng mờ dĩ vãng xa vời,
Bây giờ hiện rõ giữa trời cuối thu.

(Ivry-sur-Seine, đêm 12-12-2000)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.