GIÓ XOAY CHIỀU - Trang 138

Việt Dương Nhân

Gió Xoay Chiều

Xóa Hận Thù Riêng

Loan, người đàn bà tuổi vào khoảng bốn mươi, cùng ba đứa con hồi hương
về Pháp theo lối dân Tây. Qua đến nơi, chánh phủ Pháp lo cho ba mẹ con
nàng một căn appartement ba phòng, trong một chung cư bình dân phía bắc
ngoại ô Paris. Loan được trở lại làm thơ ký tại trung ương hãng... gần
Place-Madeleine Paris 8ème. Loan thường xuyên điện thoại than thở nhiều
điều với Lệ. Lệ, đứa em bạn nhỏ hơn nàng bảy, tám tuổi. Lệ cảm thương
Loan như người chị, nàng thường mời Loan đến nhà ăn cơm. Loan thấy
cảnh sống của Lệ với chồng là Marcel rất khang trang. Làm lòng nàng khao
khát được có cuộc sống như Lệ. Nhưng với lương thơ ký quèn làm sao có
được ? Nên Loan ráng thả câu lòng vòng với mấy người bạn của Marcel, cố
tình cho dính được một ông. Loan cũng câu dính, nhưng hết ông nầy tới
ông kia. Cuối cùng, Loan cứ bị họ bỏ rơi. Từ đó Loan sanh tâm ganh tị với
Lệ. Nàng quay sang gò-câu Marcel bằng cách bày xít nhiều điều quanh co,
ám chỉ nói rằng Lệ đang có bồ Việt Nam... Trong tuần, giờ cơm trưa, Loan
tìm cách đi ăn cantine chung với Marcel. Vì hai người làm cùng sở từ Sài-
Gòn qua đến Paris... Một buổi ăn trưa, Loan ngồi giao đầu với Marcel,
nàng mở lời :
- Sao ! Dạo này anh và Lệ có vui không ?
Mấy ngày trước đó, Marcel và Lệ có gây lộn, Loan đã biết qua Lệ bằng
điện thoại mà nàng vẫn làm bộ hỏi. Marcel vô tình đem chuyện gia đình
tâm sự với Loan. Để trả lời câu hỏi của Loan, nét mặt Marcel thoáng buồn
và nói :
- Tôi với vợ tôi dạo nầy cãi nhau hoài... Tôi buồn quá cô Loan à !
Đôi mắt Loan vụt sáng lên, nàng tìm lời lẽ chế dầu thêm :
- Chắc Lệ nghe lời ai... Hay là... Lệ có nhân tình !
Marcel vội vàng hỏi nhanh :
- Có nhân tình ! Thiệt à ! Sao cô biết ?
Loan nghe Marcel hỏi, nàng đưa ánh mắt tình tứ làm bộ ra cái điều buồn
bã, tội nghiệp cho Marcel :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.