107
cát vì nghĩ nó thoát thai từ một người đ|n b|...Tôi c ng kinh tởm người lớn
vì nghĩ họ có quyền đối với những đứa bé ấy, la mắng ch ng, đ{nh đòn
chúng, mặc quần áo cho chúng, làm chung trở nên hèn hạ bằng mọi cách:
những người đ|n b|, th}n h nh mềm nh n, luôn luôn s n sàng cho ra đời
những đứa bé; những người đ|n ông ngắm nh n c{i đ{m l c nh c vợ con
ấy của họ với vẻ mãn nguyện v| độc lập. Thân thể của tôi là của riêng một
mình tôi; tôi chỉ mong sao nó mang sắc nâu, dấu ấn của muối biển và cây
kim tước hoa. Nó cứ phải cứng rắn v| được “niêm phong”. Hoặc cô ta vừa
ngại ngần vừa mong muốn có con, do vậy trải qua những nỗi ám ảnh về
thai nghén và mọi nỗi kinh hoàng. Có những cô gái thích thực thi cái uy
quyền do sự sinh đẻ mang lại cho m nh nhưng lại không s n s|ng l|m đầy
đủ trách nhiệm. Đó l| trường hợp một cô g{i mười sáu tuổi l|m người giữ
trẻ cho một gia đ nh nước ngo|i. Cô ta chăm sóc bọn nhỏ với tấm lòng tận
tụy đặc biệt: nó là sự nối tiếp những giấc mơ trong tuổi ấu thơ khi cô bé
cùng với mẹ nuôi dưỡng một đứa con. Bỗng nhiên, cô ta trở nên lơ l| công
việc, thờ ơ đối với bọn trẻ, bắt đầu đi chơi, tán tỉnh. Thời kỳ c{c trò chơi
chấm dứt và cô ta bắt đầu quan tâm tới cuộc sống thực của mình trong đó
ý muốn sinh để chẳng có mấy vị trí. Một số phụ nữ muốn suốt đời thống
trị trẻ em, nhưng kinh tởm sự sinh đẻ về phương diện sinh học: họ làm nữ
hộ sinh, nữ y tá, làm cô giáo; họ là những người d , người cô tận tụy nhưng
không muốn sinh con. Một số khác, tuy không kinh hãi sự sinh đẻ, nhưng
quá bận rộn với cuộc đời yêu đương hay sự nghiệp của mình nên không
còn có chỗ dành cho nó trong đời họ nữa. Hoặc họ sợ đứa con sẽ là gánh
nặng cho mình hay cho chồng. Thông thường phụ nữ chủ động quyết định
sinh con, hoặc bằng cách trốn tránh mọi quan hệ tình dục, hoặc các thủ
pháp của sinh đẻ có kế họach. Nhưng c ng có những trường hợp họ không
sợ sinh con, và ngăn cản sự thụ thai là một quá trình ức chế về mặt tâm
thần: ở họ, có những sự rối loạn chức năng có thể phát hiện qua khám xét y
học, nhưng có nguồn gốc về thần kinh. Một thầy thuốc nên lên một ví dụ