GIỮA CƠN LỐC - Trang 57

- Mưa dai. Mưa lũ. Nhưng không mưa về mùa Hè mà mưa về mùa

Đông. Những cơn mưa nối tiếp nhau suốt ngày đêm, suốt tháng, nước dâng
lên ngập đầu, ngập cả bờ tre, tràn lên đường đi. Ngủ một đêm, sáng ra thấy
chung quanh là nước, nước mênh mông, người ta chèo thuyền đi trên
đường, bủa lưới cá trong sân nhà. Thuở nhỏ mình rất thích lụt nhất là thích
nhìn lá cây, cành khô và bèo trôi đầy mặt nước, mực nước giếng cũng dâng
cao gần miệng có thể lấy gáo múc được.

Nói xong anh bước ra cửa nhưng vừa đến cổng thì anh sực nhớ trong

túi mình chẳng còn đồng bạc nào mà từ đây về đến nhà phải đi hai chặng xe
buýt, qua một đoạn đường dài hơn năm cây số. Chỉ cần xin Hạnh năm chục
bạc là đủ tiền xe. Hữu quyết định quay lại và gặp Hạnh vừa ra cửa với
chiếc áo “măng-tô” màu trắng trên tay.

- Tôi tính chạy theo đưa cho anh.
Chị trao cái áo mưa của mình cho Hữu và nói nhỏ vừa đủ cho bạn

nghe:

- Trời muốn mưa trở lại. Coi chừng bịnh.
Câu nói ấy làm Hữu cảm động, anh không còn lòng dạ nào mở miệng

xin Hạnh năm chục bạc. Anh quay ra đường, lòng tự nhủ:

- Thôi, hãy ráng mà đi bộ về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.