GIỮA CƠN LỐC - Trang 58

17.

N

ơi một gốc cây to phía sau sân khấu, trong cái ánh sáng nát vụn

dưới tàn cây Cường cúi đầu suy nghĩ. Hữu đứng bên, hai tay thọc sâu vô túi
quần, cứ một lát anh lại nhìn ra cổng trường. Xe cảnh sát đậu lù lù phía
trước ba bốn cái. Cảnh sát dã chiến võ trang đứng dọc hai bên đường chờ
đợi. Hữu quay lại phía đám đông. Những khuôn mặt rực rỡ ánh đèn, rực rỡ
nụ cười, những bàn tay và tiếng reo hò. Đám đông như thu nhỏ lại, đông
đặc và sinh động. Cường nói một mình:

- Thế này mà không biểu tình được thì yếu quá.
Anh đi đi lại lại, ném điếu thuốc trên bãi cỏ đen lẫn phía sau hàng rào

kẽm gai và dừng lại nhìn những đóm lửa tung ra, tắt ngấm.

Tiếng xôn xao chợt nổi dậy trong một đám người. Hai người quay lại

một lúc. Mấy viên cảnh sát đã tiến sâu vào sân khấu giữa hai hàng ghế. Các
nữ sinh vẫn hát và tiếng vỗ tay vẫn dồn dập.

Cường và Hữu ra khỏi bóng tối tiến về phía sân khấu. Viên trung tá

cảnh sát già hỏi trống không:

- Ai tổ chức buổi này?
Im lặng. Ông ta nói tiếp:
- Tôi muốn gặp ban tổ chức.
- Ở đây chúng tôi làm việc tập thể. Chẳng có ban tổ chức.
Viên cảnh sát sờ cằm, ngó láo liên chung quanh một chặp và hỏi:
- Các anh có xin phép Tòa Đô Chính không?
- Chúng tôi đã thông báo cho Tòa Đô Chính.
- Tôi hỏi các anh có giấy phép không?
- Đây chỉ là một buổi văn nghệ trong phạm vi đại học không có gì quý

vị phải can thiệp vào quyền tự trị Đại học.

Viên cảnh sát già sừng sộ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.