GIỮA NHỮNG HIỆP SĨ ĐEN TẬP 1 - Trang 11

hào đã dẫn dắt anh đến chỗ chủ quan và anh đã rơi vào ma lực của những
say sưa trước thành tích. Nghĩ đến dân tộc mình, anh nhớ đến phần việc bé
nhỏ mà anh đã đóng góp vào thắng lợi chung.

Phải chăng cái lầm lỡ đầu tiên mà mình phạm đã bắt rễ từ tư tưởng tự
mãn đó? Tính anh hùng cá nhân đã làm cho mình mê muội như con công
trống xòe bộ lông đuôi sặc sỡ để phô trương, mình đã tự hài lòng với bản
thân và quên mất sự thận trọng.

Giá mình đừng mù quáng tin ở ngôi sao vận mệnh đến thế. Đừng
xuống ở cái ga đáng nguyền rủa ấy và đừng phá bỏ lời hứa với bản thân là
sẽ không rời toa xe nếu không cần thiết...

Khi tàu hỏa đến biên giới Áo — Ý anh không kìm nổi mình bước
xuống sân ga. Không khí ấm áp trong sạch đượm mùi hoa lá mùa xuân tràn
đầy lồng ngực anh. Lúc đó mình đã choáng váng, dường như chớm say sưa
vì nó. Và một ý muốn không thể cưỡng nổi: ít nhất phải mang vào toa xe
một vài cành lá, dù nhỏ cũng được. Và mình đã bước những bước tai hại về
phía rìa ga.

— Đại úy Gôn-rinh ? — một giọng nói vang lên từ bên cạnh khi anh
đang cúi xuống một đám cỏ non có vẻ là cỏ gà...

Phải, chúng đã bất chợt tóm được mi, và mi đã giật mình như một đứa
trẻ ăn vụng bị bắt quả tang. Điều đó không thoát khỏi sự chú ý của tên sĩ
quan Mỹ và hai tên lính. Nếu không thế thì ai biết được, có thể... nhưng
không ? Giữa cái đám vô công rồi nghề đang hau háu vây quanh người
hành khách khả nghi, Gri-gô-ri thoáng thấy hình dáng quen thuộc Phran
Vôn-phơ, mụ quản gia cũ của tướng Ê-vec. Khi cảm thấy cái nhìn của
người mà một thời mụ quen gọi là Gôn-rinh mụ ta nhanh nhẹn ẩn vào sau
lưng một người nào đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.