GIỮA NHỮNG HIỆP SĨ ĐEN TẬP 1 - Trang 12

« Chính mụ đó đã khai báo mình», — Gri-gô-ri chợt hiểu ra.


— Phải, tôi là đại úy Gôn rinh. - Anh xác nhận sau giâỵ lát suy nghĩ,
lưỡng lự.

Giữa tình thế này anh không thể viện vào giấy tờ đã chuẩn bị sẵn, bởi
như thế sẽ chỉ làm cho tình thế thêm phức tạp mà thôi. Không, anh không
có quyền để lộ chân tướng của mình. Bằng bất cứ giá nao cũng không! Cần
phải tìm mọi khả năng khác để thoát thân thôi. Vậy nếu đã là Gôn-rinh thì
cứ là Gôn rinh xem sao? Họ có thể buộc tội gì cho ta kia chứ? Ta làm việc
ở Ban tham mưu, không trực tiếp tham gia trong các chiến dịch hành quân
cũng như trong các đoàn tiểu trừ ở hậu phương.

Nhưng mọi sự lại không xảy ra như điều Gri-gô-ri nghĩ. Quả anh
không thể biết được rằng khoảng thời gian đó ở Áo cung như ở biên giới
Đức và Thụy sĩ, người ta đang lùng bọn đã phục vụ cho chủ nghĩa Hít-le.
Và để trốn tránh quân đội chiến thắng, bọn mất chủ này đã lần về những
dãy núi của miền Nam nước Đức, nơi chiến tranh đang tiếp diễn.

Khi chợt hiểu ra là bị đánh lừa, và sự thất bại là không gì cứu vãn nổi,
thì chủ yếu là bọn tướng tá và những sĩ quan của bọn SS liền hối hả chạy
tản đi khắp nơi dưới những tên giả lẫn giấy tơ giả để hòng cứu mạng. Phần
đông chúng bị tóm lại và tống vào những trại tù binh tập trung có hàng rào
dây thép gai vây quanh. Từ trại tù binh đó quân đồng minh Anh, Mỹ đã thả
ngay một số lớn, thậm chí là đại đa số mà không một lời xét hỏi về những
tội lỗi chúng đã gây ra trong chiến tranh.

Gri-gô-ri không nắm được tình hình đó, nên anh rất ngạc nhiên khi
gặp ban chỉ huy trại.

Viên thượng sĩ trực nhật chỉ viết vẻn vẹn có mấy chữ vào sổ: Gôn-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.