GIỮA NHỮNG HIỆP SĨ ĐEN TẬP 1 - Trang 157

— Phải, đúng vậy, thưa ngài. Nhưng hôm nay tôi không tiện nói. Có lẽ
chứng ta còn có dịp gặp nhan lần nữa trong âm, đời và lúc ấy...

Gần khuya Phret mới từ giã Giăng. Anh mệt mỏi vì đi nhiều và vì
những cơn xúc cảm, liên tiếp. Giăng siết chặt tay ngươi hành khách kỳ diệu
của mình :

— Xe-nhô, một lần nữa tôi mong ngài đừng nghĩ xấu về tôi! Là ngươi
dân lao động tôi chưa bao giờ phản bội bất cứ ai cả...

— Tôi không hề còn chút ngờ vực nào cả... bạn ạ.., Phrei nhấn mạnh
hai chữ sau cùng.

Mắt Giăng sáng lên vẻ hàm ơn chân thật. Trước khi bước vào phòng
mình, dù sao Phret cũng thử gõ cửa phòng bên cạnh. Không có ai trả lời
anh cả.

Đột nhiên anh thấy toàn thân mệt mỏi rã rời và hoàn toàn bị giấc ngủ
đánh gục. Khi chuông điện thoại réo anh tưởng mình mới chỉ ngủ có một
tiếng. Nhưng ánh nắng sớm đã chênh chếch chiếu rọi cả cửa sổ, điện thoại
vẫn réo gọi ầm ĩ.

— Ngài chui vào đâu đấy ?

Một giọng nói hách dịch quen thuộc vang lên.

— Tôi ngủ say quá, ngài thông cảm, tôi không ngờ ngài gọi điện thoại
sớm thế.

— Ngài xuống đây ngay lập tức. Tôi đang đợi trong ô-tô đấy,

Còn đang ngái ngủ, Phret không nghĩ ra được vì sao người ta giục gấp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.