GIỮA NHỮNG HIỆP SĨ ĐEN TẬP 1 - Trang 280

cho những trò đùa vô tích sự. — Prô-tô- pô-pổp bật lên.

— Không phải chúng ta đang đưa đám ma, tạm thời mới chỉ là những
ứng cử viên của tử thần mà thôi. — Xô- mốp vui vẻ trả đũa và ngồi xuống.

— Ngài luôn viện vào sự giúp đỡ của dân chúng địa phương, nghĩa là
quân đội không được cung cấp thường xuyên chứ gì? — lợn giống hỏi.

Tơ-ru-nơ-gu-dơ lau bộ mặt đẫm mồ hôi, rồi đứng dậy

— Ngài quan tâm đến việc cung cấp phải không ? Chính số lượng gia
cầm, gia súc, sữa và pho mát ở Tây U-cra-i-na đủ để cung cấp cho cả một
đỏi quân cơ mà! Ngài đừng bận lòng về việc đó. Còn về vấn đề tiền thì...
lạy Chúa, nếu có ai đó ngã xuồng... Chúng tôi biết rằng phần của các ngai,
những chiến binh cũ của đội quân Vla-xốp, đều không có người thân thích,
họ hàng. Nếu có thì những người thân thích của các ngài đã bị bọn đó trừng
phạt trả thù, hoặc đã chết từ lâu rồi! Vì vậy, ban chỉ huy quyết định số tiền
còn lại ở các nhà băng của người tử trận sẽ được xung vào công quỹ...
nhưng chúng ta cũng đừng băn khoăn về điều đó làm gì. Ở U-cra-i-na
người ta nói rằng «Người chết để lại, kẻ sống đem chia...»

— Không, chúng ta hãy dừng lại đây đã. — Xê-rê-đa đứng hẳn dậy
trong cái vóc đáng đồ sộ của mình. — Như thế nếu có nhiều người tử trận
thì càng có lợi cho ban chỉ huy trung tâm của các ngài phải không ? Đúng
thế chứ ?

— Thế là thế nào?— Tơ-ru-nơ-gu-dơ nhướn mắt lên.

— Là như tôi vừa nói ấy! Số tiền của người chết sẽ lọt vào tay những
người cao cấp, hay một tổ chức nào đó được dùng vào việc tuyển mộ thêm
những con chuột sẵn sàng lao vào bẫy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.