GIỮA TRONG XANH - Trang 134

không gieo vạ lây cho cô đâu, không khai đâu. Tôi chỉ xin cô bữa ăn thôi
rồi tôi đi. Trước khi đi, cần nói được với cô rằng thời buổi khổ lắm, khó
lắm, lộn xộn lắm, nhưng những người thanh niên chúng ta phải sống không
sờn, chết không sợ, phải dũng cảm chiến đấu...
Không, người con trai nói không giống hẳn những anh em hay tới lui nhà
này, nhưng cách nói của anh, những điều anh ta nói như càng lúc càng với
được tới và chạm trúng quả tim đang ngần ngừ luyến tiếc của người con
gái. Chị đổi dáng ngồi, hơi rướn tới đằng trước, gợi cho người con trai nói
thêm nữa và căng thẳng óc lắng tai nghe. Người con trai cũng cố hết sức
nhận xét qua những lời đáp của chị. “Đúng người đằng mình! — Không
phải! — Đúng! — Không phải! — Đúng! — Đúng!”. Trong bóng tối đen
đặc, qua tiếng thì thào lẩn đi trong tiếng rào rào của buồn tằm đang ăn lên,
họ nhận xét lẫn nhau như vậy. Họ kéo dài rất lâu sự dò xét mệt mỏi đó.
Anh, để quyết định một điều ghê gớm: lại lao ra trong bóng đêm giữa
những hồi mõ sục đuổi của Mỹ — Diệm; chị: để cứu anh, giữ anh lại qua
lúc này, làm sao giữ anh lại mà không nguy hiểm gì cho anh em, và cho cha
chị, chị biết cha chị đã tỉnh rồi nhưng vẫn vờ ngủ ở nhà ngoài để canh cho
chị kia.
Người con gái thạo hơn vẫn kín đáo cho đến cùng. Người con trai lúc mới
vào buồng tằm, nghi ngại là thế, đề phòng là thế, bỗng là người trước tiên
tự thú nhận, đi dần vào tâm sự. Anh kể cho chị nghe những chuyện đã xảy
ra với anh mười ngày qua, gian lao, cay đắng, đủ.
Có chết cũng phải làm được việc gì tốt cho cách mạng đã. Tôi tìm chỗ náu
ít bữa rồi trở về chứ. Đến mức chúng tưởng mình chết rồi, mình chạy xa rồi
thì mình sẽ về ngay nơi chúng đánh mõ ấy. Tôi nghĩ kỹ rồi.
Có đấu tranh quyết liệt mới khỏi mất đầu, mất dân, mất Đa... Câu sau cùng
người con trai nói làm cho chị hốt hoảng. Tiếng ấy, trong hoàn cảnh này,
chỉ được phép nghĩ tới thôi, không được phép nói lên! Chị vội vã chồm tới
muốn bịt miệng anh ta lại, không cho cái tiếng cuối cùng kia bật ra.
Nhanh lên. Không nghi ngờ gì nữa. Không chần chừ gì nữa. Người con gái,
vội vàng mà gượng nhẹ, thu dọn bát đũa, và dắt tay người con trai đi ngược
trở ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.