GIỮA TRONG XANH - Trang 68

rồi. Tốp các chị rỗi, quần xắn cao, vai tròn khỏe, gánh những gánh cá nặng
trĩu, chân bước thình thịch, chắc hẳn đã lên tới bến xe ngựa đầu ô. Người đi
chơi cũng đã về hết. Ngồi ở chỗ Chánh ngồi, có thể thấy một dải bể dài
xanh sẫm, đen lại dần dần. Ngoài khơi, chỗ nối liền chân trời với mặt nước,
đã nổi lên những đốm lửa câu mực. Ở cái thành phố tiêu thổ kháng chiến và
tản cư này, hình ảnh những cuộc chia tay trên bến tập kết, mấy tháng sau,
vẫn còn chập chờn. Đêm tháng chín trở nên lặng lẽ mau chóng. Trên những
nền nhà cũ bằng xi măng, người ta mới dựng lén những túp lều bằng tranh,
ở mỗi nhà leo heo một ngọn đèn nhỏ. Giữa hai nhà là hai nửa vườn thường
thường trơ trụi, ở đấy bóng tối tung hoành, lùng nhùng loãng như nước mà
những căn nhà mỏng mảnh như đang trôi bập bềnh. Ngoài tiếng côn trùng,
chỉ còn nghe có tiếng sóng ì ầm dội lại từ biển rộng, và tiếng thình thình
chăm chỉ từ chiếc bàn là bằng sắt mà người thợ giặt chốc chốc lại đập chận
lên trên mặt chiếc chăn mền.
Ông Mười làm, không nói, mặt dán xuống mặt vải. Hai vợ chồng chỉ mới
trở lại nghề này có hơn một tháng thôi mà trông ông Mười làm, bà Mười có
cảm giác như ông vẫn đứng như thế, hai mươi năm nay không gián đoạn.
Ấy là từ cái ngày hai vợ chồng cùng ba đứa con nhỏ bỏ cái đồn điền cao su
ở Dĩ An về, thôi nghề nấu bếp, dành dụm được ít nhiều về quê mở một hiệu
giặt là. Từ ấy đến nay, sáu đứa con khác ra đời, đứa chết, đứa hy sinh, đứa
đi. Sự túng thiếu nghèo khổ thoạt đầu tưởng chỉ ghé qua, đến nằm hẳn
trong nhà, có khi gây nên bất hòa giữa cha mẹ và con cái. Toàn dân nổi dậy
cướp chính quyền, và cuộc kháng chiến xáo trộn hẳn cuộc đời trước kia.
Những cuộc tản cư liên miên hết làng này đến làng khác, miếng ăn kiếm
bằng đủ mọi nghề, cái cảm giác ngượng ngùng, khổ tâm khi thấy đời sống
vất vả không cho mình tham gia bằng như mọi người. Rồi có những đứa
con lớn lên. Khác hẳn trước, sống ở đâu đâu nhiều hơn ở nhà, mà lại điều
khiển hết mọi việc gia đình, từ việc ở, ăn, cho đến việc học hành của mấy
đứa con nhỏ. Những đứa con lớn lên không mang lại được cho nhà thêm
một đồng xu nhỏ như những bố mẹ già nghèo thường mong mỏi, nhưng
chúng lại vẫn như cái lưng cái vốn của gia đình. Con Bảy đang học lớp tám
mừng rú lên khi có tin được chọn ra Bắc học. Thằng Sáu chớm đến tuổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.