GÒ CÔNG - XƯA VÀ NAY - Trang 142

Đời luật-sư ông không có gì đáng nói, ông chuyên môn các vụ hộ và

giỏi về lý-đoán hơn là tài hùng biện.

Về mặt xã-hội, ông là hội viên hoạt-động của Ủy-ban Trung-ương hội

Amas (Tương tợ cứu-tế xã-hội) và làm ủy-viên của hội này tại Sài-gòn –
Chợ-lớn.

Về văn nghiệp, ông là một trong những cây viết Việt-Nam cừ khôi về

Pháp-văn, thuộc hàng nổi tiếng như Nguyễn-Phan-Long, Nguyễn-Tiến-
Lãng. Hồi nhỏ hai họ Vương và Bùi có đính hôn nhau, sau ngày du học
thành tài Luật-sư Vương-Quang-Nhường trở về được coi như là chàng rể
của cụ Bùi-Quang-Chiêu, vị hôn-phu của nữ Bác-sĩ Henriette Bùi. Nên lúc
mới về Sài-gòn, ông thay thế nhạc phụ chủ bút tờ báo Pháp-văn « La
Tribune Indochinoise » (Đông dương diễn-đàn) của đảng Lập-hiến. Trong
thời-gian này ông tỏ ra là một tay bút chiến cừ khôi khiến các nhà báo Pháp
phải kính nể.

Đời chánh-trị, Được mời Tham-chánh, Luật-sư Vương-quang-

Nhường từng điều-khiển Bộ Quốc-Gia Giáo-Dục trong hai chánh-phủ Trần-
văn-Hữu và Nguyễn-văn-Tâm.

Đời tư, mặc dầu có đính hôn từ thuở nhỏ với nữ Bác-sĩ Henriette Bùi,

nhưng vì tâm-tánh bất đồng cuộc hôn-nhơn giữa 2 người trí-thức này không
bền vững, một cuộc ly-dị đồng ý đã xảy ra. Về sau Luật-sư đã nối lại tơ
duyên với vợ cũ, con của Bà Sanh và vua Thành-Thái. Vị vua thất thời này
từ đảo lưu-đày về ở Sài-gòn, may mắn gặp một người rể quý đất Gò-công
hết lòng cấp-dưỡng.

CỤ LÊ-LƯƠNG-TRI (1893-1963)

Cụ Lê-Lương-Tri chính tên là Lê-Văn-Quới, tục gọi là Năng, hiệu

Lương-tri. Người làng Dương-phước, Tổng Hòa-lạc-hạ (nay thuộc xã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.