GÒ CÔNG - XƯA VÀ NAY - Trang 181

tỉnh, lúc ấy kẻ ngoài đồng lo việc đồng áng tỉa bắp, giới ngư phủ hành nghề
ngoài biển cả, trong làng đang làm lễ cúng trồng khoai thần xây chầu hát
bội, đào kép còn mang râu đội mão bị nước dâng ngập lụt tới góc đình, có
người mắc kẹt trên cây mặt mày còn để nguyên kêu la cầu cứu, thật là một
cảnh hãi hùng chưa từng có.

« Gió sao Nam Bắc Tây Đông,

Bốn hướng đều gió chẳng không hướng nào ».

Cuồng phong nổi dậy ầm ầm, mây mù bao phủ, mưa tuôn xối-xả, sóng

nước tràn vào rất mau, một lượn sóng chụp đứng lên cao cuốn mất nhà cửa,
có nhà ở gần biển chết trọn cả gia-đình, nước ngập lút ngọn cây, ở Vàm-
láng ghe đưa tới nóc nhà. Nhìn bốn phía chỉ thấy trời nước mênh-mông
không phân biệt đâu đâu cả. Tàu lục tỉnh chạy trên kinh Kỳ-hôn không biết
đường chạy trờ trên ruộng không hay.

Theo các bô lão địa-phương kể lại với chúng tôi, lúc thiên tai đại họa

xảy ra, ngọn thủy-triều từ biển ào vô đợt đầu sức nước đi mau tới 8 cây số
ngựa chạy không kịp, vì thế mà đồng bào bị nước cuốn không đường sanh
lệ, đợt thứ nhì, thứ ba nước càng lên cao mười mấy thước, từ làng Bình-
điền tới Bình-ân ghe trôi trên 10 cây số, có nhiều người bị sóng đánh mắc
kẹt trên ngọn cây hai ba ngày quần áo rách rã, khi xuống được không biết gì
hết, một số người may mắn được sống sót nhờ đeo theo các đống rơm trôi
lênh-đênh trên mặt nước, định mệnh không biết về đâu, lúc ấy rắn rít cũng
kiếm đường bơi lội díu theo các ngọn cây nóc nhà, một số người bị rắn cắn
chết, phần thì bị đói lạnh vì mưa tầm tả suốt đêm ngày.

Trước cảnh thiên tai địa ách diễn ra như nháy mắt không ai biết được,

gia đình nào cũng bị thất lạc tản mác trôi theo dòng nước định-mệnh, có
người trôi tới Chợ-đệm, Cần-đước.

Tại thành phố Gò-công những nhà nào cất chắc chắn mái thấp thì khỏi

sập, nhưng cũng bị tróc nóc vẹo xiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.