GÒ CÔNG - XƯA VÀ NAY - Trang 200

Buổi tối ở Vàm-láng không có giới-nghiêm, cuộc sống vẫn tiếp-tục.

Những ánh đuốc dầu được thắp lên, Vàm-láng âm-u chập-chờn trong ánh
lửa. Tùy theo con nước, đêm về khuya các ghe đánh cá lần lượt về bến càng
nhiều.

Chiếc ghe đầu tiên tắt máy, vòng một tua cho mất trớn rồi thẳng vào

Vàm-sông giữa tiếng xôn xao trên bến. Ngọn đèn trên tháp canh dẫn đường,
bến cá bừng lên sống vội-vàng, tiếng cười nói vang lên như chợ ban ngày.
Người ta tranh nhau cân cá, chia cá, trả giá cá. Mấy chị bạn hàng cá có lẽ
gấp hơn ai hết, những máy xay nước đá cho nhuyễn lại hoạt động rè rè phía
dãy phố. Những thùng muối dành sẵn, những cần-xé to lớn được người ôm
tay chất trên các xe ngựa chở đi. Những ngọn đèn lồng di-chuyển, những
con ngựa kéo xe trải qua 9 cây số đường gồ ghề để kịp về Gò-công vào
khoảng 6 giờ sáng để tiêu thụ tại đây một phần, một phần chất lên xe đò
chở lên Sài-gòn.

RỪNG VÀM LÁNG

Tại Vàm-láng có một cánh rừng. Tuy gọi là rừng nhưng không có thú

dữ mà lại có nhiều cua, tôm càng. Trong rừng này người ta thuật lại có lần
một con heo mẹ rất lớn không rõ của ai trốn vào rừng, dẫn 3, 4 con đi ăn.
Một thanh niên trong vùng thấy heo định vây bắt, nhưng bị heo chống trả
cắn bị thương, heo dẫn bầy con chạy tuốt vô rừng Vàm-láng rồi băng qua
rừng Gia-thuận. Sáng hôm sau dân chúng tổ-chức cuộc lùng bắt. Đến giữa
rừng Gia-thuận thì gặp heo. Con heo bị vây lại chống trả mãnh-liệt làm cho
trên mười người bị thương trước khi nó chịu chết. Heo tìm tự-do cũng dữ
thiệt !

LĂNG ÔNG, MIẾU BÀ

Lăng Ông là một ngôi nhà cất theo kiểu xưa, đặc biệt không có cửa

trước. Muốn vào lăng phải đi vòng ra phía bên hông. Tọa-lạc trên bờ sông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.