GÒ CÔNG - XƯA VÀ NAY - Trang 43

Pháp, mặc dầu ngày trước ông với hắn là bạn thâm-giao. Tuy nằm trên bạc
tiền và có quyền thế hắn vẫn nơm nớp lo sợ khó thoát chết nên dọn nhà và
cơ-sở về ở Đồng-sơn, gần sự che chở của một chiến-hạm Pháp. Nhưng khi
y đưa kẻ ở thân-tín mang thư điềm-chỉ chỗ ở của Trương-công-Định thì
người này lại đưa cho ông. Thế là Trương-công-Định liền đến Đồng-sơn,
thừa bóng đêm bắt kẻ thù mang đi, nhưng vì bị Pháp quân theo sát quá nên
đã chặt đầu bá-hộ Huy bỏ xác lại trên lộ trước khi thoát qua một cánh
ruộng.

Sự gan dạ này khiến uy thế Trương-Công-Định ngày càng tăng. Ông

được sự ủng-hộ của thân-nhân họ Phạm, dòng dõi bên Ngoại vua Tự-Đức,
và của các quan triều Nguyễn với gia-quyến họ vốn thù ghét và không hiệp
tác với Pháp quân xâm lược. Tuy nhiên, ông phải đương đầu một cách
thẳng tay, đôi khi tàn bạo với bọn cường-hào, với phường vô sĩ tham lợi
chạy theo kẻ mạnh, trong số đó có các điền-chủ và thân-nhân của các kẻ bị
triều-đình Huế xử tử trong cuộc nổi loạn năm 1831 ; các người này thù ghét
triều-đình và nhà cầm-quyền của triều-đình.

Vào khoảng này, phía người Pháp Đố-đốc Bonard thực thi một chánh-

sách thực-dân khôn-ngoan : dưới sự kiểm-soát của các sĩ-quan Pháp, họ
dùng người Việt trực-tiếp cai-trị người Việt, một chánh-sách mà họ mong
dân ta có cảm-tưởng lầm-lạc là mình được tự-trị, nhưng thực ra đã vô-ích
và có hại cho việc cai-trị, vì các quan Phủ Huyện không thể có uy-tín và
quyền-hành đối với dân-chúng, liền sau khi đất nước họ bị thôn-tính. Chính
người Pháp cũng công nhận điều này.

Tin chắc là các chức việc bản-xứ đủ để kiểm-soát dân-chúng không

cho nổi dậy, Đô-đốc Bonard ra lệnh rút quân ở các đồn bót và một vài nơi
khác. Ngày 1-3-1862 quân Pháp rút khỏi đồn Gò-công. Đô-đốc Bonard ra
lịnh rút các sĩ-quan cai-trị quận Tân-hòa, Cần-giuộc và Tân-an.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.