GỖ MUN - Trang 22

như những tràng hoa, bó hoa. Lòe loẹt, nhưng đầy trí tưởng
tượng và sức sống.

Quan trọng nhất vẫn là các hàng chữ. Những hàng chữ lớn,

chạy dài, được trang trí bằng các dây hoa, có thể thấy rõ từ xa, vì
chúng phải mời gọi hoặc cảnh báo. Chúng viết về Thượng đế, về
loài người, những bổn phận và các điều cấm kỵ.

Thế giới tâm linh của một “người châu Phi” (tôi ý thức được

rằng mình đã rất đơn giản hóa khi sử dụng từ này) rất giàu có và
phức tạp, cuộc sống nội tâm của anh ta thấm đẫm trong tín
ngưỡng sâu thẳm. Anh ta tin rằng có ba thế giới dù tương quan
nhưng khác biệt cùng tồn tại.

Thế giới thứ nhất là thế giới xung quanh anh ta, nghĩa là hiện

thực sờ mó và nhìn thấy được bao gồm người sống, thú vật, cây
cối, cũng như những thứ vô tri: đá, nước, không khí. Thế giới
thứ hai - thế giới của tổ tiên, những người đã chết trước chúng
ta, nhưng hồ như chưa chết hẳn, chưa chết hoàn toàn, tuyệt đối.
Thực ra, họ vẫn tồn tại với ý nghĩa siêu hình, thậm chí họ còn
tham dự vào cuộc sống thực của chúng ta, hình thành và ảnh
hưởng tới nó. Do đó giữ mối liên hệ tốt với tổ tiên là điều kiện
của một cuộc sống tốt đẹp, đôi khi là điều kiện sinh tồn. Cuối
cùng, thế giới thứ ba là vương quốc phong phú của linh hồn; các
linh hồn tồn tại độc lập nhưng đồng thời hiện hữu trong mỗi
bản thể, mỗi sự sống, mỗi vật, trong mọi thứ và mọi nơi.

Đứng đầu ba thế giới này là Đấng Chí tôn, Thượng đế. Bởi thế

nhiều hàng chữ trên xe buýt thấm nhuần sự siêu việt của ngài:
“Thượng đế vô sở bất tại”, “Thượng đế biết ngài đang làm gì”,
“Thượng đế là thần bí”. Cũng có cả các hàng chữ thực tế, gần gũi
với con người hơn: “Cười lên nào”, “Hãy nói với em rằng em xinh
đẹp”, “Yêu nhau lắm cắn nhau đau”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.