GỖ MUN - Trang 245

lên tám kiếm sống bằng cách cởi hết quần áo trước mắt khách
tham quan và trượt mông trần theo dòng nước xiết qua lòng
sông đầy đá đến mép vực. Khi cậu dừng lại ngay sát cái vực
đang gầm gào bên dưới, những người tụ tập ở đó kêu lên hai
tiếng: đầu tiên vì kinh hãi, tiếp ngay sau đó là vì nhẹ nhõm. Cậu
bé đứng lên, quay lưng lại, cong người chìa mông ra cho khách
du lịch xem. Trong cử chỉ ấy không có chút gì khiếm nhã, không
chút xúc phạm. Ngược lại, có sự hãnh diện và ý muốn trấn an
chúng ta, những người đang đứng nhìn, rằng - hãy nhìn xem! -
vì có làn da rám nắng rất chuẩn, chú bé có thể trượt trên lòng
sông lởm chởm đá sắc mà không hề hấn gì. Quả vậy, làn da nom
rắn chắc như đế giày leo núi.

Ngày hôm sau, trong trại giam ở Addis Ababa. Trước lối vào,

một hàng người thăm thân dài đang chờ dưới mái tôn. Vì chính
phủ quá nghèo không thể cấp quân phục cho cảnh sát, quản
giáo, v.v. những thanh niên đi qua đi lại trước cổng, ăn mặc xơ
xác, đi chân đất ấy chính là bảo vệ trại giam. Anh phải chấp
nhận rằng họ có quyền, họ quyết định có cho anh vào hay
không, anh phải tin vào điều đó, chờ đợi cho đến khi họ ngừng
tranh luận với nhau (nhiều khả năng là về chuyện có cho anh
vào hay không). Trại giam cũ kỹ do người Ý xây từng bị chế độ
thân Matxcơva của Mengistu sử dụng để bắt giam và tra tấn phe
đối lập, hiện nay chính quyền đương nhiệm lại giam giữ ở đây
những người thuộc hàng thân cận nhất của Mengistu - các
thành viên Ban Chấp hành Trung ương, các bộ trưởng, các
tướng quân đội và cảnh sát.

Trên cổng có một ngôi sao lớn với búa liềm được dựng từ thời

Mengistu, còn phía trong trại giam, trên sân, có bức tượng bán
thân của Marx (đây là cái lệ kiểu Xô viết: ở lối vào các gulag treo
chân dung Stalin, còn bên trong có tượng Lênin).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.