GỖ MUN - Trang 251

Tôi tìm và hỏi nhưng vô hiệu. Phần lớn hoàn toàn chưa từng

nghe về bất cứ một bản kế hoạch nào. Số khác có nghe nói đến,
nhưng không biết gì cụ thể hơn. Số khác nữa có nghe, có biết cụ
thể hơn, nhưng không có văn bản. Họ có thể cung cấp cho tôi
nghị quyết về việc làm thế nào nâng cao sản lượng lạc ở Senegal.
Làm thế nào chiến đấu với ruồi xê xê ở Tanzania. Làm thế nào
hạn chế hạn hán ở Sahel. Nhưng làm thế nào để cứu châu Phi?
Họ không có bản kế hoạch này.

Tôi có vài cuộc trò chuyện ở Africa Hall. Có lần tôi nói chuyện

với Babashola Chinsman. Anh là phó giám đốc Chương trình
Phát triển Liên Hợp Quốc. Trẻ, năng động, người Sierra Leone.
Một trong những người châu Phi được số phận mỉm cười. Đại
diện của tầng lớp toàn cầu hóa mới: Thế giới Thứ Ba có ghế
trong các tổ chức quốc tế. Biệt thự ở Addis Ababa (nhà công vụ),
biệt thự ở Freetown (nhà riêng, cho đại sứ quán Đức thuê), căn
hộ riêng ở Manhattan (vì anh không thích ở khách sạn). Xe
limousine, tài xế, người phục vụ. Ngày mai hội thảo ở Madrid; ba
ngày nữa thì ở New York; một tuần sau - ở Sydney. Luôn luôn là
đề tài vĩnh cửu: làm sao giảm bớt nạn đói ở châu Phi.

Cuộc nói chuyện dễ chịu, thú vị. Chinsman:

- Không phải ở châu Phi có đình trệ. Châu Phi đang phát triển,

đây không chỉ là châu lục của nạn đói.

- Vấn đề lớn hơn, mang tính toàn cầu là 150 quốc gia kém

phát triển dựa vào 25 nước phát triển. Thêm vào đó, ở các nước
phát triển này lại đang có suy thoái và dân số không tăng.

- Khuyến khích phát triển địa phương ở châu Phi là điều vô

cùng quan trọng. Rất tiếc, trở ngại là cơ sở hạ tầng lạc hậu:
không có phương tiện giao thông, đường xấu, không có xe tải,
xe buýt, liên lạc kém.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.