GỖ MUN - Trang 298

rắm những cành, rễ, bụi và dây leo, là thế giới thực vật bừng
bừng và chen chúc không ngừng sinh sôi, một vũ trụ màu xanh.

Đại Ngàn thì khác. Nó vĩ đại, cây cối cao tới ba mươi, năm

mươi mét và hơn nữa, chúng khổng lồ, thẳng tắp, đứng cách
thưa nhau, giữ một khoảng cách rõ ràng, chúng mọc lên từ mặt
đất gần như trơ trụi. Và giờ đây, đi vào Đại Ngàn, giữa những cây
củ tùng, gỗ gụ, tếch, đào hoa tâm cao ngất tầng mây, tôi có cảm
giác như bước vào ngưỡng cửa của một thánh đường vĩ đại, như
chen chân vào trong kim tự tháp Ai Cập hay đứng giữa những
tòa nhà chọc trời của Đại lộ 5.

Đi xe ở đây thường rất mệt. Có những đoạn đường lỗ chỗ và

gồ ghề đến mức gần như không thể đi được, xe lắc như con
thuyền trong bão, mỗi mét là một cực hình. Những chiếc xe duy
nhất dễ dàng đương đầu với địa hình này là các cỗ máy khổng lồ
có động cơ như đầu máy xe lửa mà người Pháp, người Ý, người
Hy Lạp và người Hà Lan dùng để chở gỗ từ đây về châu Âu. Bởi
Đại Ngàn đang bị chặt cả ngày lẫn đêm, diện tích rừng giảm
xuống, cây cối biến mất dần. Người ta liên tục gặp những
khoảng rừng trống hoác mênh mông, nơi những gốc cây lớn
vừa bị chặt đâm lên từ mặt đất. Tiếng cưa gỗ ken két vọng xa
hàng cây số, rin rít và buốt nhói.

Đâu đó trong khu rừng này, nơi tất cả chúng tôi hồ như thật

nhỏ bé, còn có những người nhỏ hơn chúng tôi sinh sống - các
cư dân của rừng. Hiếm khi thấy được họ. Trên đường, chúng tôi
đi ngang những túp lều tranh của họ. Nhưng xung quanh chẳng
thấy ai. Chủ nhà đang ở đâu đó trong rừng sâu. Họ săn chim, hái
quả rừng, đuổi thằn lằn, tìm mật ong. Trước mỗi nhà đều có
lông cú, treo trên sào hoặc chăng trên dây, vuốt của thú ăn kiến,
xác bọ cạp hay nanh rắn. Bí mật nằm ở cách sắp đặt những món
linh tinh này. Chắc hẳn chúng cho biết phải tìm chủ nhà ở đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.