GỖ MUN - Trang 74

ngắn hơn. Nó khó lòng đuổi bắt được một con linh dương nhát
bóng hay một con ngựa vằn nhanh chân và cảnh giác. Nó
thường đi quanh với cái bụng đói, trở thành gánh nặng cho cả
đàn. Đây là thời điểm nguy hiểm cho nó - đàn không chấp nhận
những con yếu và bệnh, vì vậy nó có thể trở thành con mồi.
Càng lúc nó càng hay sợ bị những con trẻ hơn ăn thịt. Nó dần
dần tách khỏi đàn, tụt lại phía sau, cuối cùng còn lại một mình.
Cái đói giày vò nó, nhưng nó đã không thể săn thú. Và khi đó nó
chỉ còn một cách: săn người. Một con sư tử như thế ở đây được
gọi một cách phổ biến là thú ăn thịt người (man-eater) và trở
thành nỗi kinh hoàng của dân trong vùng. Nó rình ở các dòng
suối nơi phụ nữ đến giặt đồ lót, cạnh những con đường trẻ con
đi học (vì con sư tử đói săn mồi cả vào ban ngày). Người ta sợ ra
khỏi lều, nhưng nó tấn công họ cả ở đó. Nó không biết sợ, tàn ác
và vẫn còn mạnh mẽ.

Những con sư tử như thế, bác sĩ Patel nói tiếp, bắt đầu tấn

công những người Ấn đang xây dựng tuyến đường sắt đến
Kampala. Họ sống trong các lều bạt mà những con thú săn mồi
dễ dàng cào rách tơi tả, và những nhóm ngủ trong lều càng ngày
càng có thêm nhiều nạn nhân mới. Chẳng ai bảo vệ những
người này, họ cũng chẳng có súng. Hơn nữa cuộc chiến với sư tử
trong bóng đêm Phi châu sẽ chẳng mang đến cho họ cơ hội sống
sót nào. Ông của bác sĩ và các bạn đồng hành nghe thấy hằng
đêm những tiếng kêu của nạn nhân bị xé xác, khi những con sư
tử đánh chén ở gần các túp lều, rồi sau đó, đã no nê, chúng biến
vào bóng tối.

Bác sĩ luôn có thời gian cho tôi và sẵn lòng trò chuyện, nhất là

vài ngày ngay sau cơn sốt tôi vẫn không thể đọc được, bản in
nhòa đi, các chữ cái bơi bơi, tựa như chúng dâng lên và đong đưa
trên các con sóng vô hình. Có lần anh hỏi tôi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.