GỖ MUN - Trang 77

Bác sĩ Doyle

Căn hộ của tôi tại Dar es Salaam có hai phòng, bếp và nhà

tắm, ở trên tầng hai của một tòa nhà nằm giữa những cây dừa
và những bụi chuối um tùm, óng mượt, không xa Ocean Road.
Trong một phòng có chiếc bàn và mấy cái ghế, trong phòng kia
có giường, bên trên mắc màn; sự hiện hữu long trọng của cái
màn - vì nó trông giống như tấm voan cưới dài màu trắng - có lẽ
chỉ để cho người thuê nhà cảm thấy an tâm hơn là để đuổi muỗi,
vì muỗi luôn luôn chui vào được. Buổi tối, những kẻ gây hấn bé
nhỏ và ngoan cố ấy hẳn phải lên một kế hoạch tác chiến để làm
kiệt sức các nạn nhân của chúng, vì giả sử có mười con, chúng
sẽ không cùng tấn công tất cả một lúc - như thế anh có thể đối
phó với chúng một lần là xong và được yên thân suốt đêm còn
lại - mà từng con một xông vào; đầu tiên một con dường như
lính trinh sát xuất phát với nhiệm vụ thám thính, đám còn lại
rõ ràng là chăm chú quan sát xem chuyện gì sẽ xảy ra. Con muỗi
trinh sát này, đã được nghỉ ngơi sau một ngày ngủ đẫy, bây giờ
hành hạ anh bằng tiếng vo ve quỷ quái của mình, để cuối cùng,
buồn ngủ và cáu tiết, anh dậy lùng bắt, giết nó, rồi lúc đã nằm
xuống, yên tâm rằng có thể ngủ lại, khi anh chỉ vừa mới tắt đèn,
con tiếp theo đã bắt đầu những đường bay vòng vèo, xoắn ốc,
vặn xoáy của mình.

Sau nhiều năm (đúng hơn là nhiều đêm) dài quan sát muỗi

tôi đi đến kết luận rằng trong sinh vật này hẳn phải có một bản
năng tự sát đã ăn sâu, một nhu cầu tự diệt không đừng được,
khiến cho chúng khi nhìn thấy cái chết của nàng muỗi trước (vì
tấn công và truyền bệnh sốt rét cho ta là một loại muỗi cái),
thay vì nản lòng và từ bỏ tất cả, thì ngược lại - chúng rõ ràng là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.