GỐI ĐẦU LÊN CỎ - Trang 127

Cô gái nói mà không nhìn tôi, với giọng điệu như mỉa mai, như oán trách.
Ðây là mũi tên thứ hai bắn từ đối phương cắm thẳng vào mặt tôi. Mọi
chuyện có vẻ gay go hơn hẳn. Tôi đã bị qua mặt và vẫn đang lúng túng
chưa tìm ra cách nào để xoay chuyển tình thế.

- Vậy thì chuyện hôm qua ở chỗ nhà tắm ấy, cũng chỉ vì cô tử tế với tôi sao?

Trong lúc đang hết sức lúng túng thì tôi lại trở được thế cờ.

Cô im lặng hồi lâu.

- Tôi xin lỗi, không biết có cần phải làm gì để cảm ơn cô không nhỉ?

Tôi tiếp tục trong nỗ lực dấn tới. Nhưng dù tôi có tiến đến đâu cũng không
có tác dụng gì. Cô gái cứ ngẩn người ngắm bức thư pháp của hòa thượng
Daitetsu. Cô lẩm nhẩm:

- Bóng trúc quét thềm, không dấy bụi.

Rồi bỗng cô nhìn thẳng về phía tôi, như chợt nhớ ra điều gì:

- Anh vừa nói gì thế?

Cô cố ý hỏi to. Nhưng tôi không bị cô đánh lừa lần nữa.

- Lúc nãy tôi đã gặp vị hòa thượng ấy.

Tôi học cách thể hiện sự lay động điềm tĩnh, như nước trong ao bị sánh vì
động đất.

- Vị hòa thượng ở chùa Kankaiji à? Ông ta là kiểu người to béo phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.