GỐI ĐẦU LÊN CỎ - Trang 148

khoảng trống nhìn xuyên qua được. Mộc lan không phải là loại cây cố tình
làm rối mắt những ai ngước nhìn từ dưới gốc bằng những cành nhánh mảnh
dẻ đan chi chít vào nhau. Những bông hoa trên cây cũng rất dễ nhìn. Tuy
rằng khoảng cách khá xa nhưng tôi vẫn có thể nhìn rõ từng bông một. Tôi
không biết hoa trên cây nhiều đến mức độ nào, cũng không biết là hoa đang
nở đến đâu, nhưng có thể thấy rõ từng bông hoa riêng biệt, và cũng thấy rất
rõ màu trời xanh nhạt ló ra qua khoảng hở giữa các bông hoa. Dĩ nhiên hoa
không phải thuần một màu trắng xóa. Trắng quá mức thì lại có vẻ gì lạnh
lẽo. Và có thể làm ta bị lóa mắt khi nhìn. Màu của hoa mộc lan thì khác.
Loài hoa này cố ý pha vào một chút ấp áp của màu kem, như thể muốn
giảm bớt sắc độ của màu trắng và gợi lên cảm giác nhẹ nhàng. Tôi chìm
trong cảm giác mơ màng một lúc lâu, cứ đứng trên con đường lát đá ngước
nhìn lớp lớp những bông hoa dịu dàng vươn thẳng lên bầu trời xa thẳm.
Trước mắt tôi chỉ toàn hoa là hoa. Không có lấy một chiếc lá trên cành.

Chợt nảy ra tứ thơ:

Ngước nhìn lên

Hoa mộc lan

Rợp trời

Ðâu đó lại vang lên tiếng chim bồ câu gù khe khẽ.

Tôi bước vào nhà ăn. Cửa mở toang. Dường như ở đây không bao giờ có
trộm. Và cũng chẳng bao giờ nghe tiếng chó sủa.

- Có ai ở nhà không?

Tôi cất tiếng. Không thấy ai trả lời.

- Cho hỏi thăm một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.